“Thời gian hai tháng, cũng đủ để hắn đem mấy ngàn người từng nhóm trục xuất đến bất cứ địa phương nào, thứ hai, lúc ấy Hoàng Hà vỡ đê, Dự Châu là khu vực bị tai nạn chủ yếu, tuy nước đã rút, nhưng hoa màu bị huỷ hoại toàn bộ, dân chúng không có cơm ăn, trừ người chết, người còn tồn tại đều đi chạy nạn, đất cằn ngàn dặm, mà Trần tướng quân lại suất chúng tiến vào Dự Châu, về cơ bản trên đường đi sẽ không gặp được người, bởi vậy chờ triều đình truy tra, mấy ngàn người này đã sớm biến mất.
Lúc ấy loạn trong giặc ngoài, triều đình lại phải cứu tế, căn bản là không rảnh lo việc nhỏ này, thật sự không tìm được cũng bỏ qua, Trần tướng quân còn có mấy ngàn người này, cứ như vậy mà bốc hơi mất.”
Diệp Tiểu Mộc ba người nghe xong, đã sớm giật mình mà nói không ra lời, lượng tin tức lớn như thế... bọn họ lúc trước hoàn toàn không hay biết.
“Các ngươi... làm sao biết được những chuyện này?” Tô Yên nhìn Thụ Tâm thiền sư, ngơ ngẩn nói.
“Từ lúc bắt đầu điều tra Phong Môn Thôn, chúng ta liền tìm kiếm tư liệu, cũng coi như là một sự ngẫu nhiên đi, tóm lại, những tin tức này sẽ không sai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây