“Không đâu, loại đèn lồng này chỉ khi nào tác pháp mới có thể treo lên, đi rồi liền thu lại, đây là nguyên tắc Pháp Thuật Giới, tuyệt không lưu lại bất cứ pháp khí gì ở hiện trường, miễn cho người thường phát hiện. Thôi bỏ đi, có cầm kẹo cao su không, cho tôi một ít.”
Tô Yên thích ăn kẹo cao su, chính là cái loại Xylitol chứa trong hộp, không có việc gì liền nhai mấy viên, nhưng lại không thích cầm, mỗi lần ra cửa đều để trên người Diệp Tiểu Mộc, khi nào muốn ăn liền tìm hắn.
“Có mang theo.”
Diệp Tiểu Mộc từ trong túi quần móc ra kẹo cao su cho cô, đột nhiên cảm thấy có gì đó sai sai, cẩn thận suy nghĩ, trong giây lát nhớ lại một việc, hỏi Tô Yên: “Buổi sáng chúng tôi mua mấy hộp kẹo cao su?”
“Một hộp, sao vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây