Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 411: Nắm chắc (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“Vâng!” Mập mạp đứng nghiêm chào: “Tư lệnh các hạ.“.

Pierre ngẩn ra, “Ta không phải tư lệnh...” Lời nói còn chưa dứt, hắn liền lúng túng ngừng lại.

Mấy nữ nhân bên cạnh mập mạp, đã sớm cắn môi, khuôn mặt kìm nén đến mức đỏ bừng. Mập mạp này chính là tên khốn kiếp. Nếu ai tranh chấp cùng hắn, thì kết cục luôn như vậy.

Lại nói tiếp, hắn đối với tên Pierre này, coi như là không tệ. Tuy rằng Pierre hơi có chút bảo thủ, cuối cùng vẫn là suy nghĩ vì binh lính cùng chiến cuộc. Không có loại sắc mặt ích kỷ tự đại như những người khác, cũng không có vì bản thân mà không để ý đến đại cục. Nếu như đụng tới một người như vậy, thì mập mạp đã sớm phun một bãi nước bọt lên mặt hắn rồi.

Ý thức được chính mình đã vượt qua quyền hạn của tham mưu trưởng, mặt Pierre có chút đỏ.

Đối với người luôn luôn nghiêm cẩn như hắn mà nói, sai lầm như vậy gần như là không thể nào xuất hiện. Chẳng trách mập mạp dùng phương pháp như vậy làm cho hắn khó chịu, phải biết rằng, thân phận của hắn, bắt đầu vốn cũng không có quyền sai khiến mập mạp.

Ở bên trong tài liệu lúc trước bộ chỉ huy chuyển tới, cũng đã nhắc tới, mập mạp này có toàn bộ quyền chỉ huy năm sư đoàn bọc thép mà hắn dẫn theo. Nói cách khác, đừng nói tham mưu trưởng không quản được hắn, mà ngay cả tư lệnh cánh quân lục quân Trần Phượng Tây cũng không thể ra lệnh cho hắn. Nếu hắn muốn mang theo bộ đội đánh loạn một trận, thậm chí trực tiếp xông hướng bộ chỉ huy Tây Ước, thì cũng không ai có thể nói một chữ không.

Làm đồng minh trong Quân Đông Minh, tất cả giao tiếp cùng Phỉ Quân. Đều dựa trên hai chữ thương lượng.

Huống chi, điều quan trọng hơn là, Trần Phượng Tây mới là quan chỉ huy cao nhất, khi hắn không phát biểu ý kiến, chính mình nói những lời này, đúng là có chút vượt quyền.

Xem Pierre mặt đỏ, Trần Phượng Tây cười khổ lắc lắc đầu.

Đã biết tham mưu trưởng đến từ Payon, tâm cao khí ngạo tính cách cố chấp, có tật xấu chung của đại đa số người Payon. Chẳng qua, người này cũng không tệ, quân sự rèn luyện hàng ngày cũng rất cao. Từ khi bắt đầu hợp tác tới nay, chính mình tận mắt nhìn thấy Pierre loay hoay bận rộn, chân không chạm đất. Hắn không có thời gian chú ý Phỉ Quân, nhưng chính mình ở phương diện này nhận được cũng không ít tình báo.

Nghĩ đến tài liệu do Lý Hồng Vũ chuyển cho mình, ánh mắt Trần Phượng Tây, liền dán chặt lên trên điện tử sa bàn.

Theo lẽ thường mà nói, tỉ lệ thành công của kế hoạch do mập mạp đưa ra có thể tính là không. Thế nhưng, dựa theo đánh giá của quân bộ Trenock đối sức chiến đấu của Phỉ Quân, thì kế hoạch này.... Thật sự có chút mê người!

Từ khi bắt đầu tới nay, cánh quân vẫn áp dụng trạng thái phòng ngự. Mình và Pierre nghĩ hết biện pháp bổ sung phòng ngự. Tuy rằng làm như vậy sẽ yên ổn, thế nhưng, binh lực tiêu hao, lại làm cho mọi người run sợ. Nếu trong một tháng này viện quân chỉ có năm sư đoàn này của Phỉ Quân mà nói, thì gần như có thể khẳng định, dựa vào chiến thuật như bây giờ, thì họ không thể thủ cho đến khi viện quân đến.

Nếu muốn sống qua một tháng, nhất định phải cho địch nhân vài bài học đau đớn!

Nếu kế hoạch của mập mạp thành công, thì ba sư đoàn bọc thép cùng một liên bọc thép Tài Quyết Giả, tuy rằng không tính là thắng lợi vĩ đại long trời lở đất, nhưng cũng có thể ủng hộ sĩ khí, làm cho Belliveau đau lòng một trận!

Huống hồ...

“Trần Tướng quân,“ mập mạp lặng lẽ vươn đầu đến bên tai Trần Phượng Tây, làm giống như kẻ trộm mà nói: “Đó là một cơ hội tốt, nếu chúng ta không thể ở trong khoảng thời gian ngắn lấy được một chiến tích làm cho kẻ dưới phục tùng, thì chờ tới khi chuyện nhóm tiếp viện thứ ba, cũng sẽ không có chỉ tiêu của Lôi Phong tinh lộ ra ngoài, thì cuộc chiến này sẽ không có cách nào đánh tiếp.“.

Trần Phượng Tây liếc mắt nhìn vẻ mặt thật thà phúc hậu của mập mạp.

Tên mập mạp này làm sao giống vẻ bề ngoài chất phác mơ hồ được, người nầy quả thực là một con cáo già!

Nghĩ đến tư liệu của mập mạp, rồi nghĩ đến hạm đội của mập mạp vừa mới xử lý rồi Oblon, trong lòng Trần Phượng Tây, liền có một loại xúc động bất chấp tất cả.

Người nầy, ở Thương Lãng tinh mang theo mấy chục cơ sĩ mấy chục chiếc cơ giáp, có thể liên tục chiến đấu ở các chiến trường nam bắc, nếu cơ sĩ dưới tay hắn thực sự có được một nửa bản lĩnh của những Chiến thần cơ giáp đó..... Hai cái sư đoàn, trên vạn người... Đây là một cỗ lực lượng kinh khủng bực nào. Mà quân thần Hastings cùng Nguyên soái Lý Tồn Tín, ở dưới tình huống như vậy đem hắn phái đến nơi đây, gần như là nói rõ cho mình về năng lực của hắn!

Trần Phượng Tây cảm giác tim mình đập càng lúc càng nhanh. Hắn cắn răng, hỏi mập mạp: “Điền Tướng quân, đây không phải là trò đùa, ta muốn biết, ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần?“.

“Nếu như đối phương chỉ có ba sư đoàn cùng một liên bọc thép Tài Quyết Giả, ta có phần trăm....” Mập mạp vươn bàn tay, năm ngón tay đắc ý lắc lư qua lại....

50%? Trong lòng tất cả mọi người giật mình. Mức nắm chắc này tuy rằng không tính cao, nhưng cũng đã đủ để đánh cược một lần rồi.

Ý nghĩ này mới từ trong đầu chợt lóe lên, chợt nghe mập mạp hò hét mà nói: “Lão tử có 500% nắm chắc, đem đám con rệp này ép thành nước!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)