Mấy người suy đoán Tony bởi vì không phục tùng mệnh lệnh mà bị bắt giam, nhìn thấy ánh mắt tên mập lơ đãng nhìn tới, đều có chút xấu hổ. Đồng thời buồn bực ở trong lòng, thanh âm của mình rất nhỏ, sao giống như bị vị trung tướng Phỉ quân này nghe được, lỗ tai hắn thính như vậy?
Nhưng lại không biết, vị Điền Tướng quân của Phỉ quân này, cho tới bây giờ đều dùng lòng tiểu nhân, đo bụng quân tử. Cho dù bọn họ không suy đoán như vậy, ánh mắt Điền đại tướng quân nhìn tới, cũng vẫn là lạ - Đồ chó hoang vừa rồi nhất định nói xấu lão tử!
“Tình huống thế nào?” Tony sau khi chào tên mập, ngồi xuống tại chỗ, thấp giọng hỏi tham mưu trưởng của mình Ngụy Tấn.
“Tạm thời vẫn chưa có tin tức”, Ngụy Tấn hạ giọng kể tình huống trong phòng hội nghị vừa rồi lại một lần, cuối cùng nói: “Ý kiến của các hạm trưởng là, nếu ở trước khi hạm đội kết thúc đến đoạn 5, vẫn không tìm ra tung tích của hạm đội Tây Ước, liền ngừng đi tới“.
“Lời này ai nói?” Tony thản nhiên nói.
“Tất cả mọi người đều nói như vậy“. Tựa hồ là thấy ngữ khí của Tony không ổn, Ngụy Tấn ngượng ngùng nói, cũng nhanh chóng dùng ánh mắt ngăn mấy Hạm trưởng chuẩn bị đi lên.
“Có tiền đồ”, sắc mặt Tony lạnh lẽo: “Viết một danh sách cho ta, ta cho bọn họ thăng chức“.
Người ngu đi nữa cũng biết đây là câu nói mát của Tony, huống chi những bộ hạ này đi theo hắn nhiều năm, hiểu rất rõ về hắn. Trong lúc nhất thời, các sĩ quan hạm đội Mị Ảnh đều câm như hến, không biết Tony vừa bị người ta gạt sang bên cạnh, sao lại kiên quyết đứng ở bên tên mập như thế, hơn nữa còn là vào thời khắc như bây giờ.
Chẳng lẽ, hắn có lòng tin với tên mập, hoặc là, hắn biết cái gì?
“Tít tít”, dụng cụ ghi chép hàng hành phát ra thanh âm nhắc nhở điện tử thanh thúy, phi thuyền lắc lư một trận, cuối cùng nhảy chuyển tiếp tốc độ thấp một đoạn cự ly đã kết thúc, phía trước, chính là đoạn số 5, cũng là khu chướng ngại cuối cùng của tinh vân Tuyết Gia.
Các hạm trưởng vẫn luôn xì xào bàn tán, tướng lãnh và các tham mưu Phỉ quân vây quanh ở trước bản đồ tinh hệ thảo luận trầm tư, đều ngẩng đầu lên. Ánh mắt tất cả mọi người, đều tập trung ở trên người tên mập.
Ngay cả Anlei, Helen và Margaret tham dự hội nghị, trong ánh mắt cũng không khỏi toát ra một tia lo lắng.
Tên mập mắt xem mũi mũi xem tâm ngồi ở trên ghế ngồi, nhìn không ra bất kỳ hỉ nộ ái ố gì, thong dong trấn định giống một pho tượng Phật.
Hạm đội đang dựa theo kế hoạch đi tới điều chỉnh trận hình, tiến hành kiểm kê tàu chiến, kiểm tra thiết bị và dò xét phòng vệ bên ngoài theo thông lệ, chuẩn bị tiến vào khu chướng ngại đoạn số 5. Thời gian trôi qua từng phút từng giây, mắt thấy hạm đội này đã hoàn thành công tác chuẩn bị, cũng từ từ bắt đầu gia tăng tốc độ, tất cả mọi người thấp thỏm đứng ngồi không yên.
Vẫn tiếp tục tiến về phía trước sao?
Đột nhiên, đèn xanh của dụng cụ truyền tin lập lòe, tiếng kinh hô của một tên tham mưu chợt vang lên.
“Phát hiện hạm đội Tây Ước!”
Thanh âm này, giống như là một trận cuồng phong, thổi tan mây đen trên bầu trời. Cả phòng họp thoáng cái xôn xao ồn ào. Các sĩ quan đều từ chỗ ngồi nhảy dựng lên, chen chúc tới trước Thiên Võng ở một bên của phòng họp.
Tín hiệu truyền về, là hạm trinh sát tiểu tặc số 2 và tiểu tặc số 3 của Phỉ quân.
Ở địa phương tên mập chế định, bọn họ rốt cuộc bắt được cái đuôi của hạm đội Tây Ước. Trên màn hình, hạm đội Tây Ước vận sức chờ phát động, giống như bầy sói ẩn nấp trong bóng đêm, chỉ có bộ phận khí đẩy chuyển hướng thỉnh thoảng phát lưu quang Ion, tỏ rõ sự hiện hữu của bọn hắn.
Vị trí đầu của đoạn số 6, vị trí hình chiếu của hành tinh số 3 ở vệ tinh của hành tinh số 3 Ngưu vĩ hệ, tìm được bọn họ rồi, chúa ơi, đó là một cây cung đã căng cong, hạm đội Tây Ước chuẩn bị dùng phương thức cưỡng chế quá độ cự ly ngắn phát động tập kích! Nếu không đề phòng, một kích này quả thật trí mạng! Ba tinh cầu vừa vặn tạo thành một tuyến thẳng, cho hạm đội Tây Ước một điểm mai phục tuyệt hảo!
Tất cả mọi người, đều quăng ánh mắt khiếp sợ mà khâm phục, về phía tên mập vững như thái sơn. Vừa lúc tất cả mọi người thấp thỏm bất an, ánh mắt lợi hại của Điền Tướng quân, đã đâm rách màn đêm vĩnh hằng này!
Hạm đội Tây Ước không chỗ ẩn nấp!
Tên mập cười một tiếng hờ hững, ánh mắt lóe ra hào quang trí tuệ, lẳng lặng mà nhìn bản đồ đường hàng không, giữa lông mày, phong khinh vân đạm.
Một đám ngu ngốc, nếu không tìm ra hạm đội Tây Ước, lão tử sẽ không hạ lệnh ngừng đi tới à?
Thật xem ta như kẻ ngu?!