Soberl ngồi ở trên ghế nằm hình lưỡi liềm, nhìn bầu trời sao ngoài cứ điểm Bọ Cạp, dưới đáy lòng yên lặng nhớ kỹ cái tên này. Trên bàn trà bên tay ông ta đang bày một tập tài liệu điện tử lấp lóe ánh huỳnh quang màu xanh lam và một tách cà phê đã được làm lạnh.
Alexandre đang im lặng đứng ở phía sau Soberl. Vị sĩ quan trẻ tuổi này thân thể vẫn thẳng tắp như cũ, ánh mắt nhìn thẳng. Thế nhưng, chỉ cần quan sát tỉ mỉ là có thể phát hiện ra trong ánh mắt của hắn đang xen lẫn một tia xấu hổ và không cam lòng.
Ngọn đèn điện tử màu trắng đang chiếu sáng cho gian phòng.
Trên bản đồ tinh hệ điện tử chiếm cả một mặt tường, tinh hệ Long Bow của Salerga bị đánh một dấu gạch chéo màu đỏ, trông đặc biệt gai mắt. Rậm rạp các phiên hiệu đơn vị bộ đội tác chiến tập hợp thành một mũi tên tấn công thật lớn đang ngừng lại ở bên ngoài tinh hệ Long Bow, phảng phất như một con mãnh thú bị giam cầm, đang rít gào trong sự khuất nhục bất đắc dĩ.
Kế hoạch tác chiến gặp cản trở, tuyến đường bay chính Đông Nam nguyên bản hẳn là lộ tuyến tấn công chủ lực vậy mà đã trở thành một con đường cụt. Phỉ Minh đem trận địa di chuyển tới dải đất hạch tâm trong chiến khu Đông Nam của Tây Ước, hai hạm đội hoàng gia cấp Tượng chiến bại đầu hàng... Tất cả những thứ này đều là bởi vì cái gã mập mạp Leray kia!
Alexandre phải gắng sức khống chế bản thân thì mới có thể khiến cho mình không đến mức cắn chặt khớp hàm.
Hắn biết, chính bởi vì nhiệm vụ thất bại trước kia của hắn đã dẫn đến tất cả những việc này xảy ra.
Mấy tháng trước, sau khi nhận được tình báo, hắn đã tự mình chế định kế hoạch tác chiến, chỉ huy hạm đội thâm nhập tuyến đường bay Tự Do, nỗ lực tập kích sứ đoàn bí mật đi Trenock của Leray, bắt tù binh người mà Soberl chỉ đích danh là muốn bắt sống, thượng tá Leray Điền Hành Kiện.
Thế nhưng không nghĩ tới, sau một hồi chiến đấu kịch liệt, Điền Hành Kiện vậy mà lại dùng một chiếc tàu khu trục mà phá ra một con đường sống, bỏ trốn mất dạng.
Càng khiến cho người ta không ngờ tới chính là, sau khi lưu lạc ở thế giới tự do Mars, cái người này không chỉ dựa vào mâu thuẫn giữa các lưu phái mà làm ra một cú úp mây làm mưa, hỗn chiến đánh bại Liên Minh Thương Nghiệp Phương Bắc rồi đoạt lấy toàn bộ thế giới tự do Mars, mà tại hơn hai mươi giờ đồng hồ trước, còn trợ giúp cho tập đoàn hạm đội số 19 Phỉ Dương đánh bại Humphrey, đoạt lấy tất cả các chiến hạm trong hạm đội Phi Linh và Phi Vũ!
Một vị thiếu tướng năm nay hai mươi sáu tuổi mà lại có thể đạt được những chiến tích như vậy! Đây không phải dùng thiên tài là có thể giải thích được nữa rồi!
Biến số!... Trong đầu Alexandro lại nghĩ tới danh hiệu mà quân bộ Gatralan đặt cho con người này trong tin tình báo. Lúc này nghĩ đến, thật quá là chuẩn xác.
Khi cỗ máy chiến tranh khổng lồ Tây Ước đang mở đủ mã lực mà điên cuồng tiến tới theo quỹ đạo được định trước, người kia đã trở thành một tên quỷ gây sự không ngừng bày ra các loại cản trở trên quỹ đạo. Lần này, hắn đã uy hiếp tới chỉnh thể kế hoạch chiến lược của Soberl, thậm chí khiến cho Soberl phải thay đổi thời gian biểu của chiến lược vì hắn. Nếu như cho hắn đủ thời gian, nếu như cho hắn đủ vận khí, như vậy tương lai...
Alexandro không dám nghĩ tiếp.
Hắn lẳng lặng đứng ở phía sau Soberl, trong lồng ngực ngoại trừ sự xấu hổ ra thì chỉ còn lại sự kính nể đối với Soberl. Mấy tháng trước đã có thể hạ xuống mệnh lệnh tập kích gã mập mạp không làm người ta chú ý này, ánh mắt Soberl đã xuyên qua thời không.
“Việc này không trách ngươi!” Soberl đứng dậy, nhìn Alexandro đang cúi đầu, nhàn nhạt nói: “Có một số việc, ta biết mà ngươi không biết. Thế nên, tất cả những việc này đều không có vấn đề gì. Dũng cảm gánh chịu trách nhiệm chính là phẩm đức cơ bản nhất của một quý tộc đế quốc. Có điều, chuyện này không có nghĩa là ngươi phải kéo tất cả các nhân tố thất bại vào người mình. Nếu như nói hắn sau khi đến thế giới Tự Do thì mới đưa tới sự bất lợi ngày hôm nay mà nói, như vậy, kẻ ban đầu hạ xuống mệnh lệnh là ta hẳn là phải nhận trách nhiệm lớn nhất.”
Alexandro thành kính mà cúi đầu. Giờ phút này, toàn bộ sinh mệnh của hắn đều thuộc về Soberl.
“ Ta vẫn còn xem thường hắn.” Soberl chậm rãi đi tới trước bản đồ tinh hệ mặt phẳng, chắp tay mà đứng. Giọng nói nhẹ mang theo một cảm xúc như kim loại, ánh đèn trong cả văn phòng phảng phất như đều đã tối hẳn đi.
“ Đi thôi!”
Soberl chỉ đứng yên ở trước bản đồ tinh hệ trong chốc lát, sau đó nhẹ nhàng vung tay lên, đi về phía cửa. Alexandro bước nhanh tiến lên giành trước mở ra cánh cửa tự động, rồi theo sát theo phía sau Soberl.
Ra khỏi văn phòng, trên hành lang, tiếng ồn ào náo động trong đại sảnh bộ chỉ huy như đập vào mặt mà đến.
Khi Soberl xuất hiện ở trên giàn lan can tầng hai của đại sảnh, tiếng bước chân hỗn độn cùng với tiếng kêu gào liên lạc liên tiếp hoàn toàn đã biến mất. Cả đại sảnh bộ tác chiến lặng ngắt như tờ. Các sĩ quan mặc quân phục Binalter đang đứng nghiêm trang tại chỗ nhìn không chớp mắt.
Trên sô pha ở một góc của đại sảnh, hơn mười tướng quân đến tức các quốc gia thành viên Tây Ước khac nhau, từ các gia tộc quý tộc khác nhau cũng ưu nhã đứng lên, ưỡn ngực ngẩng đầu nhìn vào Soberl.
Mệnh lệnh tiến công mùa đông của Tây Ước đã được tuyên bố! Bọn họ biết, sau khi chiến dịch Long Bow gặp phải bất lợi khó có thể chịu nổi, Soberl sẽ triển khai sự trả thù nghiêm khắc tới toàn bộ Phỉ Minh. Ông ta phải châm lên ngọn lửa chiến tranh ở mỗi một tấc tinh không, ông ta muốn cho Carleston và Reske trở thành chiếc cối xay thịt tàn khốc nhất. Ông ta phải đem ưu thế chiến lược của Tây Ước tinh không đến mức tận cùng. Khiến cho Phỉ Minh suy sụp dần dưới áp lực nặng nề!
Đây không phải là quyết chiến. Thế nhưng, giai đoạn chiến dịch này sẽ tàn khốc hơn cả quyết chiến!
“ Tại hành lang vũ trụ Montoya của Tinh hà Carleston, hạm đội Phỉ Dương đang cố ngắng thọc sâu thẳng tiến về phía chúng ta để kiềm chế chúng ta phát động thế tiến công toàn diện ở trung ương và bên cánh trái.” Tay phải Soberl nhẹ nhàng mà vịn lên lan can, bình thản nói: “Tại Reske, quân đội Phỉ Dương và Trenock đang tập kết. Bọn họ đã chiếm lĩnh dduwwocj tinh hệ Long Bow, trấn giữ thông đạo bắc thượng của quân ta, cố gắng nhất cử tiêu diệt trăm vạn hùng binh của tướng quân Mikami Yujin, xoay chuyển chiến cuộc Reske.”
Thanh âm Soberl đang vang vọng trong đại sảnh bộ tác chiến, bình tĩnh mà ung dung. Ông ta phảng phất như đang kể về một câu chuyện nhẹ như mây gió, mà không phải là phát biểu diễn thuyết trước cuộc chiến.
“ Bọn hắn đã tính sai rồi.”
Ông ta nâng tay nhìn qua chiếc đồng hồ cơ màu trắng bạc kiểu cũ trên cổ tay một chút, khóe miệng lộ ra một nét cười băng lãnh: “Bắt đầu đi, đừng cho bọn hắn thời gian, cũng đừng cho bọn hắn bất cứ cơ hội nào!”