Pháo năng lượng ngăn chặn như thủy triều xẹt qua bên cạnh các máy bay chiến đấu, mấy chục chiếc máy bay chiến đấu ở sườn ngoài trận hình liền hóa thành từng quả cầu lửa.
Có điều, điều này vẫn không hề trì hoãn được bước tiến đột phá của nhóm thứ nhất. Các phi công đều cắn chặt khớp hàm, ấn xuống cần điều khiển.
Hai giây sau, dưới sự yểm hộ của nhóm thứ hai, bọn họ đã vứt bỏ được nhóm máy bay địch đang cố gắng chặn lại, bay ào vào trong vành đai tiểu hành tinh nơi đá thiên thạch bay tán loạn. Ở cách bọn họ không xa về phía trước, đó chính là mười mấy chiếc chiến hạm không muốn sống của hạm đội 19A1 vừa quay người cắn chặt lấy chiến hạm địch!
Đến lúc này, trạng thái chiến đấu của ba bên trở thành trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, hình thành một khu chiến đấu năm tầng hình tròn.
Trung tâm của chiến khu tự nhiên là nhóm chiến đấu tạo thành từ tàu sân bay chỉ huy Phi Vũ của Humphrey. Mà các máy bay chiến đấu Phỉ Quân đang tiến hành vây công nó, thì lại chiếm tầng ngoài thứ nhất của khu chiến đấu.
Tầng thứ hai, chính là hạm đội Phi Vũ vừa vứt bỏ tiểu hành tinh, liều mạng quay về phòng ngự.
Tầng thứ ba, là mười mấy chiếc chiến hạm còn sót lại của hạm đội 19A1 vốn bị hạm đội Binalter bao vây, thế nhưng lúc này lại hung hãn quay đầu lại phát động tấn công, cùng với nhóm máy bay chiến đấu thứ nhất vừa mới đột phá khỏi vòng ngăn chặn.
Tầng thứ tư, là các máy bay chiến đấu của hạm đội Phi Linh đang bay chếch đến cùng với nhóm máy bay chiến đấu Phỉ Dương thứ hai đang bắn quấn lấy bắn giết với bọn hắn.
Tầng thứ năm, lại là tập đoàn hạm đội sô 19 của Douglas, cùng với nhóm tàu chiến đấu và tàu sân bay Phi Linh ở một bên khác đang liều mạng áp sát vào tàu chỉ huy của Humphrey.
Toàn bộ chiến khu đều lấy tàu chỉ huy của Humphrey làm trung tâm, đang kịch liệt co rút lại. Tất cả mọi người đều biết, đây là một hồi chiến đấu thay đổi trong nháy mắt. Ngắn ngủi mười phút thôi cũng đã đủ để cho cán cân thắng nghiên ngả đong đưa mấy lần!
Thời gian đang trôi qua từng giây. Khi đến được trung ương chiến khu, nhóm máy bay chiến đấu mau chóng quay về phòng ngự của hạm đội Phi Vũ mất chưa đến hai phút. Mà nhóm máy bay chiến đấu thứ nhất của Phỉ Dương thì cũng đã vượt qua được hạm đội 19A1, cắn lên phần đuôi trận hình của hạm đội Phi vũ trước sau dài đến mười mấy nghìn km.
Bầu không khí, theo khoảng cách càng ngày càng rút ngắn, đột nhiên đã trở nên khẩn trương hẳn lên.
Tất cả mọi người đều biết, Humphrey và Douglas đều đã ra bài nhằm vào nhau.
Nếu như tàu chỉ huy của Humphrey có thể chống đỡ đến khi bầy chiến hạm của hắn quay về hỗ trợ, như vậy, trận chiến này hắn liền thắng chắc rồi. Hắn có thể ung dung mà thu lại trận hình, sau đó lại tổ chức tấn công hạm đội Phỉ Dương. Mà nếu như hắn chống đỡ không được đến ba phút, bị Phỉ Quân tiêu diệt. Như vậy, mất đi sĩ quan chỉ huy, lại bởi vì gấp gáp trở về mà kéo trận hình trở nên vừa dài vừa nhỏ lại hỗn loạn, hạm đội Binalter rất có thể không hình thành được tổ chức hữu hiệu. Theo đó, bọn hắn sẽ phải đối mặt với sự đả kích mang tính hủy diệt của tập đoàn hạm đội số 19 Phỉ Dương ở phía sau.
Phải biết rằng, tại phiến vành đai tiểu hành tinh kia, mất đi sự chỉ huy thống nhất, mất đi trận hình hoàn chỉnh, ưu thế về số lượng chò dù có rõ ràng đến mức nào đi chăng nữa thì cũng không thể đánh thắng được đối thủ theo đuôi ở phía sau lại có trận hình nghiêm chỉnh!
Thế nhưng, cho dù ngay giây đầu tiên đã mau chóng xoay người xung phong, hạm đội Phỉ Dương vẫn còn cơ hội thẳng tay ném đá xuống giếng sao?!
Bao gồm cả Douglas, tất cả các quan binh Phỉ Dương cũng không dám ký thác hi vọng. Tình thế hiện tại tựa hồ càng lúc càng có lợi đối với hạm đội Humphrey!
Có lẽ là ấn tượng khi phát hiện ra sự xuất hiện của các máy bay chiến đấu Phỉ Quân quá mức sâu sắc, sau khi gửi xong một đợt chỉ lệnh mới, tham mưu trưởng Bàng Minh Giản không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại nhìn lướt qua màn hình ống nhòm.
Vừa liếc qua, tròng mắt của hắn liền không thể rời đi.
Nhất thời, huyết dịch toàn thân đã xộc thẳng lên đại não. Giờ khắc này, một cảm giác hạnh phúc mãnh liệt hơn cả việc trúng xổ số mấy trăm triệu Phỉ Nguyên đang khiến cho hắn không thở nổi!
Trên màn hình, vô số máy bay chiến đấu còn đang nghiêng ngả bay lượn, vô số pháo năng lượng và tên lửa còn đang đan xen ngang dọc.
Thế nhưng, màn sáng rực rỡ này cũng không che giấu nổi một khung cảnh quỷ dị --- Ở vị trí cách nhóm tàu sân bay không đến 200 km, mấy chục chiếc chiến hạm dữ tợn đã cắt qua hư không mà chợt hiện lên!
Phương thức mà những chiếc chiến hạm này trồi lên từ trong hư không giống hệt như với các máy bay chiến đấu của Phỉ Quân.
Quan trọng hơn chính là, vị trí của các chiến hạm của bọn họ lại tạo thành một trận hình khiến cho người ta hít thở không thông.
Trường trận, Lục Trạch Thành!
Vị trí mà trận hình đang hướng về, thẳng tắp chỉ vào chiếc tàu sân bay đang chậm rãi di động tới dưới sự bức bách của các máy bay chiến đấu, Phi Vũ!!!
Bàng Minh Giản há to miệng, không đợi hắn phát ra tiếng hô, chỉ thấy mấy chục luồng ánh sáng hiện lên, lập tức, bên tai đã vang lên một tiếng hoan hô vang tận mây xanh.