....
Margaret đang ngơ ngác đứng yên tại chỗ, nhìn thế giới trước mắt đã trở nên hỗn loạn.
Trong đám người tới lui qua lại, nàng đã nhìn thấy cái gã mập mạp đang đứng yên ở trung tâm kia. Cả thế giới phảng phất như đang xoay tròn xung quanh hắn. Cả tinh không tựa hồ đều sôi trào vì một câu nói của hắn.
Ánh mắt rời khỏi người mập mạp, đập ngay vào mắt chính là các quan binh Phỉ Quân đã bị mập mạp kích động trở nên dữ tợn, đầy bụng sát khí.
Margaret không chút nghi ngờ, rằng chỉ cần mập mạp ra lệnh một tiếng, những binh sĩ này sẽ phát động tấn công một cách hung hãn. Bất kể kẻ địch chắn ở phía trước bọn họ mạnh mẽ đến mức nào, bọn họ đều sẽ giống như thanh dao găm, cứ thế mà đâm thẳng tới!
Ánh mắt đã rơi xuống màn hình rada cách đó hơn hai mươi mét.
Một mảng điểm sáng với màu sắc khác nhau đang dần dần trôi tới, bao phủ cả hạm đội Phỉ Quân!
....
Khi bước chân lui lại của hạm đội Phỉ Dương bị làm chậm bởi đường bay đột ngột thu hẹp của khu loạn thạch, hạm đội đế quốc Binalter giống như một cái kìm sắt đã cắn chặt lấy phần đuôi của hạm đội Phỉ Dương.
Vô số chiến hạm đang chen vai bá cổ nhau mà đi vòng qua hoặc là đi xuyên qua khu loạn thạch. Cũng có vô số chiến hạm bị ép phải chuyển hướng, chắn ngang ở ngay đầu đoạn đường bay thu hẹp để ngăn cản kẻ địch.
Phòng chỉ huy tàu Athena đang lặng ngắt như tờ, giờ phút này đã không cần phải chỉ huy nữa rồi. Ngoại trừ thông đạo phóng còn đang liều mạng thu về thả ra các máy bay chiến đấu, còn đang cố gắng tranh thủ một phần vạn hi vọng tránh bị tàn sát cho các chiến hạm bên mình, cả chiến hạm đều câm lặng giống như đang ở trong hầm mộ. Các chiến sĩ đều bị sự đau đớn đến tột cùng đè nén hô hấp.
Chiến đấu kéo dài không ngừng nghỉ đến hơn một trăm giờ đồng hồ rốt cục đã đi tới điểm cuối.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ, đến giờ phút này, tập đoàn hạm đội số 19 đã tới giới hạn sụp đổ. Về sau này, đã không còn trận địa có thể lợi dụng được nữa rồi. Nếu vượt qua được phiến vành đai tiểu hành tinh này thì còn có thể có một đường sinh cơ, thế nhưng những chiến hạm đi ở cuối cùng đang chuyển hướng nghênh địch kia sẽ phải vĩnh viễn an nghỉ ở phiến tinh vực này. Một mệnh lệnh chuyển hướng, kỳ thực chính là một quyến định phải chết.
Đối mặt với hỏa lực đột kích mạnh mẽ của địch nhân, hạm đội 19A1 phụ trách đoạn hậu liền giống như băng tuyến đang nhanh chóng tan rã dưới ánh nắng. Các chiến hạm chiếc này đến chiếc khác biến thành từng quả pháo hoa nở rộ trong tinh không.
Bọn họ đang dùng sinh mệnh để yểm hộ cho các chiến hữu đang rút lui ở phía sau.
Sau một hồi vặn vẹo, màn hình liên lạc đã xuất hiện hình ảnh của một vị hạm trưởng.
Chiến hạm của hắn đang rung lên kịch liệt, phòng điều khiển phía sau hắn đã là một đống hỗn độn. Lửa cháy đang nuốt lấy tất cả. Từ màn hình thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng gãy đoạn của chiến hạm.
“ Tướng quân.... “ Hoàn toàn không ngờ được dưới tình huống đã mất đi phần lớn các thiết bị điện tử và động lực mà vẫn còn có thể tiếp thông được liên lạc, vị hạm trường này đang cười lên ha ha, nước mắt đã tuôn ra trên viền mắt trong tiếng cười: “Xin ngài nhớ về thỉnh công cho chúng tôi. Chúng tôi đã phá hủy được hai chiếc tàu khu trục...” Lời còn chưa dứt, màn hình đã bị ngọn lửa đột nhiên bùng lên bao phủ.
Khi lửa cháy cuồn cuồn bốc lên trong màn hình, một vị nữ thiếu úy rốt cục đã òa khóc. Là nhân viên liên lạc, nàng biết được đây không phải duy nhất. Vẫn còn có nhiều chiến hạm ngay cả cơ hội liên lạc cáo biệt cũng không có.
“ Cộng hòa Phỉ Dương muôn năm!” Lại một chiếc chiến hạm biến mất khỏi màn hình rada. Tiếng nói của bọn họ mơ hồ truyền đến từ kênh liên lạc.
“Mau chuyển đà! Bị ngu à, mau chuyển đà!” Lái chính trên tàu Athena đang cắn răng nhìn màn hình.
Trên màn hình ống nhòm quang học, một chiếc tàu chiến đấu đang vừa đánh vừa lui. Nó đã tới được rìa của vành đai tiểu hành tinh, ở trước người nó còn có hai chiếc chiến hạm khác. Chỉ cần nó có thể quay người lại là có thể thoát ly chiến đấu.
Khi viên lái chính cầu xin gã đồng nghiệp trên chiếc tàu chiến đấu kia chuyển đà đến lần thứ hai mươi, chiếc tàu chiến đấu kia đã chạy ào vào trong bầy chiến hạm địch đang chen chúc mà đến.
Đến thời khắc cuối cùng, thương tích đầy mình, nó vẫn không hề chuyển đà. Sự cố chấp của nó đã yểm hộ cho hai chiếc tàu chiến đấu và một chiếc tàu tuần dương khác tiến vào vành đai tiểu hành tinh. Khi một chùm ánh sáng chói mắt hơn cả hằng tinh lóe lên trong hư không tối đen, viên lái chính đã bưng mặt lại. Kể từ khi cha hắn qua đời, hắn vẫn chưa hề rơi nước mắt, thế nhưng giờ phút này, lệ đã rơi đầy mặt.
Bàn tay Douglas đang nắm chặt lấy tay vịn ghế chỉ huy. Bờ môi của hắn đã trở nên trắng bệch, trong ánh mắt chính là sự đau khổ không thể kiềm chế.
Trong hơn một trăm giờ đồng hồ, hắn thủy chung vẫn không thể tìm được nhược điểm của Humphrey.
Hai hạm đội hoàng gia cấp Tượng giống như hai con cự thú, tuy rằng bị mình cắn xé đến máu tươi chảy ròng, thế nhưng cuối cùng từng bước một đã dồn được mình tới chân tường. Đánh lén, vu hồi, các biện pháp có thể lấy yếu thắng mạnh, đối mặt với một Humphrey đóng vững đánh chắc, hết thảy đều mất đi hiệu dụng.
Tên Điền Hành Kiện chó chết kia!
Ngươi đến tột cùng là đang ở nơi nào?!
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
“ Rất ngoan cường!” Humphrey cởi móc gài quân phục ra.