“Ngươi mới là cứt chuột ấy!” Mập mạp nổi trận lôi đình: “Ngươi bị mù à? Ông đây chí ít cũng là một hạm đội cấp B!”
“Ai là cứt chuột thì người đấy rõ ràng.” Margaret khoan thai nói: “Dọc đường đi, đối kháng giả lập với ta, ngươi thắng được mấy lần chứ?”
“Đấy là ông đây sợ ngươi thua khóc nên nhường ngươi thôi!” Mập mạp thẹn quá thành giận nói. Nói thật, so giả lập với Margaret, hắn thật sự là thắng ít thua nhiều. Dù sao thì, mặc dù mỗi ngày đều học tập, thế nhưng tri thức cơ sở quân sự và kỹ thuật chỉ huy cơ bản rộng lớn như biển, hắn vẫn còn không thể so sánh với một Margaret từ bé đã lớn lên và đi theo bên cạnh Hastings.
“ Phi, không biết xấu hổ!” Margaret xem thường.
“ Đừng xem ngươi là cháu gái Hastings, chọc giận ông đây, ông đây vẫn thu thập ngươi như thường. Ngươi có tin hay không?!”
“ Có bản lĩnh thì ngươi thử xem!”
Nhìn hai người so kè với nhau, Phương Hương đứng ở một bên dở khóc dở cười. Hai người này đơn giản là là một đôi oan gia trời sinh, vừa thấy mặt đã không thể nói rõ mấy câu, liền tranh cãi ầm ĩ với nhau long trời lở đất giống như trẻ con. Ai mà ngờ được, một người là anh hùng Liên bang Leray đã sáng tạo ra vô số kỳ tích, còn người kia, thì lại là thiên tài quân sự được Hastings dốc lòng bồi dưỡng hai mươi năm?
Margaret hiển nhiên không biết được thực lực chân chính của hạm đội Phỉ Quân, lại càng không biết về sự tồn tại của hạm đội Tàng Phong. Từ lập trường của nàng mà xem, bất kể thế nào, trong trận chiến đẳng cấp cao này, hạm đội Phỉ Quân đều là một vật làm nền không giúp ích được vào việc gì. Nếu như bởi vì Phỉ Quân quấy rối mà dẫn đến hạm đội Phỉ Dương của Douglas bị bất lợi, đối với nàng mà nói, đây tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.
Mà mập mạp, hết lần này tới lần khác đều không ăn ngay nói thật. Đối với vị thượng tá Phỉ Dương này, hắn có sự cảnh giác trời sinh, vừa thấy mặt đã không cho một chút mặt mũi nào.
Phương Hương cười kéo lấy Margaret đang nổi giận, lườm mập mạp một cái, giảng hòa nói: “Được rồi, Margaret nói rất đúng, chúng ta dù sao cũng là...” Lời của nàng còn chưa nói xong, bỗng nhiên, đã bị tiếng hô của một viên tham mưu thở hồng hộc xông lên đài chỉ huy trung ương cắt đứt.
“ Báo cáo! Tàu điều tra số 1 phát hiện ra số lượng lớn hạm đội Tây Ước, hiện nay đang đi về phía tinh hệ Long Bow.”
“ Cái gì?” Ba người kinh ngạc liếc nhau, tin tức này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ. Không ai nghĩ tới động tác của Tây Ước lại nhanh như vậy. Phải biết rằng, Douglas mới chiếm được Lam Thạch tinh được hơn sáu mươi giờ đồng hồ, theo lý mà nói, Jaban hẳn là không có lực lượng phản công ngay lập tức. Binh lực ở Bermuda tối đa chỉ đủ cho bọn hắn phòng ngự mà thôi. Muốn triệu tập quân đội từ bản thổ Jaban, đó không phải là chuyện ngày một ngày hai là có thể hoàn thành được.
“ Có bao nhiêu chiến hạm, là hạm đội của Jaban?” Margaret vội vã dò hỏi.
“ Không phải hạm đội Jaban.” Tham mưu liếc sang mập mạp một cái, thấy hắn gật đầu mới hồi đáp: “Tàu điều tra không dám tới gần, ngay khi phát hiện ra hạm đội quân địch đã liền tránh đi. Bởi vậy, số lượng chiến hạm của địch không rõ. Điều duy nhất có thể xác định chính là, thân phận của đối phương là hạm đội đế quốc Binalter. Tàu điều tra đã phát hiện ra tiêu chí hoàng gia đế quốc Binalter ở trên đầu hạm của bọn họ!”
Tiêu chí hoàng gia, hạm đội cấp Tượng! Đây là thường thức về biên chế hạm đội của Binalter!
Đầu óc mọi người nhất thời trống rỗng. Mọi ý đồ chiến lược đều bị lật đổ bởi cái tin tức này!
Binalter không phải Jaban. Đây là lực lượng hùng mạnh vượt qua dự đoán.
Đối với Margaret mà nói, tin tức này cũng ý nghĩa rằng tập đoàn hạm đội số 19 của Douglas sẽ phải đối mặt với một kẻ địch mạnh mẽ. Mà đối với mập mạp và Phương Hương mà nói, có hạm đội Binalter làm tiên phong, phía sau lại có hạm đội Jaban theo đuôi... Hạm đội Tàng Phong muốn đi vào tinh hệ Long Bow, nhất định phải đoạt trước một khắc khi hạm đội Phỉ Dương còn có thể đứng vững trước sự phản kích của Tây Ước. Còn nếu như Douglas không trụ được, như vậy, hạm đội Tàng Phong sẽ mất đi cơ hội tốt nhất để hội sư ở tinh hệ Long Bow này.
Kế tiếp Hastings, Soberl đã hạ cờ ở tinh vực Đông Nam rồi!