Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 269: Hội sư [ 6 ] (5)

Chương Trước Chương Tiếp

Chỉ cần đứng ở trước mặt gã này, bất kỳ kẻ nào cũng không nên xem thường xác suất gã điên này vì không hợp ý mà rút dao xông lên liều mạng, hắn phảng phất như bất cứ lúc nào đều đang chuẩn bị làm như vậy.

Hắn là thổ phỉ, thế nhưng cũng là một gã lính xuất sắc.

Mập mạp cũng không cải tạo đám người này thành các binh sĩ tiêu chuẩn.

Trong Phỉ Quân không tìm thấy sự phục tùng máy móc và phong cách trăm năm như một trong quân đội bình thường. Hắn đã dùng cách thức của hắn, đem người Leray, người Salaga và người Mars trộn lẫn lại với nhau. Hắn giữ lại sự nguy hiểm trời sinh của những người Mars, hơn nữa, trên cơ sở này, lại đem họ huấn luyện thành một đội quân điên cuồng khó mà tưởng tượng.

Ở thời hòa bình, bọn họ thậm chí đi nghiêm cũng không tốt, thế nhưng trong thời chiến tranh, bọn họ lại chính là những con sói hung tàn nhất trên cánh đồng hoang vu!

Margaret có chút thất thần, suy nghĩ của nàng đã không kiềm chế được mà đã di dời tới trên phương diện robot và chiến hạm của Phỉ Quân. Đến bây giờ nàng vẫn còn chưa thăm dò được rõ ràng nội tình và thực lực chân chính của Phỉ Quân.

Ví dụ như những chiến hạm rách nát ở trước mắt này. Nàng biết những chiến hạm này có tốc độ rất nhanh, cũng biết những chiến hạm này tuyệt đối không rách nát giống vẻ bề ngoài của chúng, thế nhưng, nàng vẫn không biết được những chiến hạm rõ ràng đã trải qua cải tạo, trên đầu hạm có chiếc sừng đâm vừa nực cười vừa đáng sợ này khi so sánh với các chiến hạm Phỉ Dương thì cuối cùng là đến một trình độ như thế nào, cũng giống như nàng không rõ được hạm đội này đã đến được cái tinh hệ này như thế nào. Nghi hoặc gợi lên lòng hiếu kì, càng lúc càng gia tăng.

Quan trọng hơn chính là, gã mập đến nơi này cuối cùng là muốn làm cái gì?!

Mặc dù không phân biệt được hướng đi, thế nhưng Margaret biết, hạm đội này từ khi đi vào tinh hệ Long Bow thì hoàn toàn không có ý định tham dự hành động đánh lén của Douglas vào Lam Thạch tinh. Mặc dù mấy giờ

trước, tàu điều tra của bọn họ vừa mới nghe ngóng được trên một tuyến đường bay tấp nập, các đội tàu dân dụng đang bảy tám cái miệng bàn tán sôi nổi về cuộc đánh lén quy mô lớn này, bọn họ cũng không hề để tâm đến một chút nào.

Đang lẩm nhẩm nhớ lại từng điểm tin tức thu thập được dọc đường tới nay và suy đoán về mục đích chuyến đi này của Phỉ Quân, đột nhiên, Margaret nghe thấy trong kênh liên lạc đã truyền đến tiếng báo cáo của tàu điều tra.

“[Mèo Đêm] số 3 đã dẫn đầu đến được không vực mục tiêu. Nơi này mọi thứ đều bình thường, không có chiến hạm khả nghi.”

Không vực mục tiêu! Margaret ló đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thế nhưng lại chỉ có thể nhìn thấy đám bụi khí đang bao trùm chiến hạm, thỉnh thoảng lại có thiên thạch nện lên vỏ chiến hạm, phát ra tiếng va chạm rất nhỏ.

Bầu không khí trong chiến hạm dường như thoáng cái đã đọng lại, tất cả mọi người đang giữ im lặng.

Trong sự chờ đợi sốt ruột, cũng không biết qua bao lâu, Margaret chợt phát hiện ra, chiến hạm vậy mà đã nhảy đến một khoảng hư không.

Giảm tốc độ, dừng động cơ, hạm đội đã ngừng lại. Ở cái không vực không hề đặc biệt này, Margaret không tìm được bất cứ mục tiêu có giá trị nào, cũng không phát hiện ra bất cứ dấu hiệu rõ rệt nào.

“Nơi này trống trải, yên tĩnh, đầy sao lấp lánh. Trận chiến bảo vệ mấy tháng trước đã cho chúng ta biết về sự bất khuất của người Salerga. Có một cái tên đáng giá cho chúng ta vĩnh viễn khắc ghi”.

Loa phát thanh của chiến hạm đã vang lên giọng nói của mập mạp.

Margaret vụt quay đầu lại. Nàng nhìn thấy Phương Hương ở trên đài chỉ

huy đã đứng lên. Vị nữ thiếu tướng Salerga xinh đẹp này đang kinh ngạc nghiêng đầu nhìn mập mạp, trong mắt lấp lánh lệ quang.

Tất cả mọi người đều đã đứng lên.

Giọng nói của mập mạp đang quanh quẩn trong chiến hạm.

“Ông ấy đang nhìn chăm chú vào chúng ta ở trong phiến tinh vực này, ông ấy đang yên nghỉ ở phiến tinh vực này. Chúng ta vượt qua đây đang mang theo sự cổ vũ và hi vọng ông ấy. Kính chào, thượng tướng Tolstoi! Ông ấy là sự kiêu ngạo của Salerga, cũng là sự kiêu ngạo của tất cả những người yêu nước.”

Tinh không trống trải vắng lặng. Mấy chục chiến hạm đang lẳng lặng mà lơ lửng.

Trong sự yên lặng, Margaret đã nghe thấy tiếng nghẹn ngào của một vị

thiếu tá Salerga. Nàng quay đầu, thấy vị thiếu tá này đang nắm chặt nắm đấm, thân thể run rẩy, thế nhưng lưng lại thẳng tắp. Đột nhiên, trái tim bỗng đập nhanh.

Trong cõi u minh, phảng phất như đang có một đôi mắt đang nhìn chăm chú vào hạm đội này.

Đó là một anh linh...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️