Tháng 9 năm 2053, chiến tranh vẫn ở trong thế giằng co như cũ. Từ khi các quốc gia thành viên của Phỉ
Minh và Tây Ước tuyên chiến và tấn công quy mô lẫn nhau, trong số hơn sáu mươi quốc gia và địa khu của thế giới loài người thì đã có năm mươi tám nơi lần lượt bị cuốn vào chiến tranh.
Đây là cuộc chiến tranh có quy mô lớn nhất, tàn khốc nhất và thảm thiết nhất từ trước tới nay của thế giới loài người.
Phạm vi và cường độ ảnh hưởng của nó còn hơn xa cuộc chiến tranh giành độc lập khi Liên bang Trái Đất giải thể và cuộc chiến tranh chủng tộc giữa các chủng tộc di dân.
Khoa học kỹ thuật tiên tiến hơn, năng lực sản xuất dư thừa hơn, nhân khẩu nhiều hơn, tất cả đều đã chuyển hóa những vũ khí sắc bén hơn, những chiến hạm hùng tráng hơn và quân đội khổng lồ hơn. Con người đã mất đi sự khống chế đối với thế cục, mỗi quốc gia và mỗi cá nhân đều chỉ có thể chạy như điên theo diễn biến của chiến tranh. Nếu có ai dám dừng lại bước chạy điên cuồng của mình ở trước mặt con quái thú chiến tranh này, như vậy, kẻ đó nhất định phải chuẩn bị tốt tâm lý bị nó nghiền nát.
Bất kể là chủ động hay là bị động, cầm lấy súng và tham gia chiến đấu, đây chính là lựa chọn duy nhất của con người trong cái thời đại này.
Ngọn lửa chiến tranh đang không ngừng lan tràn. Từng tinh cầu di dân đang nghênh đón các chiến hạm che khuất bầu trời; từng thành thị đang bị cơn sóng thần robot cuốn trôi.
Nhìn từ cục diện, Tây Ước, kẻ đoạt trước phát động chiến tranh, vẫn đang chiếm ưu thế lớn như cũ. Còn các quốc gia dân chủ Phỉ Minh, bởi vì sự
không quả quyết và mù quáng lạc quan của bản thân trước chiến tranh, thế nên đã phải trả một cái giá thật lớn và đau đớn.
Buổi đầu khai chiến, vốn đã được chuẩn bị đầy đủ, Tây Ước lập tức lấy thế công nhanh như chớp giật mà nhanh chóng chiếm lấy mấy chục điểm Bước nhảy không gian quan trọng trên bản đồ vũ trụ loài người, đem tất cả các địa điểm trọng yếu của tuyến đường bay chính vũ trụ đều nắm chặt trong tay. Ngay sau đó, vô số hạm đội đã phá tan cửa biên giới đóng chặt của các quốc gia dân chủ, vô số robot được chiến hạm vận tải khổng lồ đưa lên tinh cầu. Các quốc gia dân chủ vội vàng tổ chức chống cự, thế nhưng trước thế công mạnh mẽ của Tây Ước, chỉ có thể hết lùi lại lùi.
Năm 2063, quân Tây Ước toàn diện tấn công thủ đô Manu của tiểu quốc Batoria ở Tây Bộ. Cái quốc gia thành viên loại nhỏ của Phỉ Minh, vốn chỉ có một tinh hệ và hai tinh cầu di dân này đã trở thành vật hi sinh đầu tiên trong cuộc chiến tranh này. Điểm khác biệt với Liên bang Leray chính là, Liên Bang Batoria bị chiếm lĩnh hoàn toàn. Quốc gia láng giềng của họ — đế quốc Aurance của Tây Ước, đã tuyên bố Batoria trở thành hành tỉnh thứ ba của nó.
Ngày 27 tháng 8 năm 2063, Cộng hoà Pusey ở phía tây bắc của bản đồ vũ
trụ loài người đã vứt bỏ thủ đô, bại lui về tinh cầu cuối cùng trong ba tinh cầu di dân tinh cầu của nước này. Liên quân Phỉ Minh bởi vì tuyến đường bay bị phong tỏa nên không thể tăng binh cứu viện, mà tàn quân còn lại của Cộng hoà Pusey cũng đã không còn đủ sức để tiếp tục chống cự, bộ tuyên truyền của liên quân Tây Ước đã sớm tuyên bố chiến dịch Pusey thắng lợi.
Cùng ngày, ở chiến khu phía nam, Liên Bang Fuen bị công phá điểm Bước nhảy, hạm đội liên quân do ba quốc gia Tây Ước tạo thành liền chen chúc xâm nhập, bao vây hạm đội chủ lực của Liên Bang Fuen vốn đã bị dồn tới đường cùng trong khu vực chướng ngại tinh vân Cá Voi Xanh (Lam Kình) .
Trải qua sáu mươi giờ chiến đấu, ba hạm đội chủ lực của Liên bang Fuen đã bị diệt hoàn toàn, theo đó, trên khoảng tinh không của Liên Bang Fuen đã không còn một chiến hạm nào thuộc về liên bang Fuen, Fuen chiến bại đã định.
Ngày 28 tháng 8, chiến dịch tinh cầu thủ đô Skien River (sông Skien) của cộng hoà Skia chấm dứt. Cộng hoà Skia chiến bại. Mười sáu sư đoàn thiết giáp và hai mươi hai sư đoàn bộ binh cơ giới bị diệt hoàn toàn. Cửa ngõ chính dẫn tới thủ đô đã bị mở ra… Ngày 29 tháng 8, đồng minh vũ trang Thụy Cát Minh Chủ bị đánh tan, Thụy Cát tinh bị chiếm đóng… Ngày 30
tháng 8…
Thế cục, bởi vì cuộc đẩy mạnh tiến công cuối tháng tám của Tây Ước mà trở nên khẩn trương hẳn lên. Dân chúng các nước thành viên Phỉ Minh mỗi ngày đều nghe thấy tin tức khiến cho người ta chán nản. Toàn bộ Phỉ Minh đã rơi vào trong cơn mưa gió bấp bênh.
Lo âu, sợ hãi, khiến cho càng ngày càng nhiều ánh mắt tập trung vào chiến khu trung ương và chiến khu Đông Nam.
Chiến khu trung ương có hai vị lãnh đạo của phe cánh hai bên, đế quốc Binalter và Cộng hoà Phỉ Dương, cùng với hai tùy tùng kiên định nhất của hai quốc gia thủ lãnh này là Liên Bang Naga và Cộng hoà Ryan. Bốn quốc gia lớn này giống như bốn cái chân của một cái bàn, nếu có một cái bị
gẫy mà nói, như vậy, phía bên kia sẽ chiếm được ưu thế áp đảo.
Có điều, bất kể là chiến đấu của đế quốc Binalter và Cộng hoà Phỉ Dương ở Carleston, hay là quyết đấu giữa hai kẻ địch lâu năm như Liên bang Naga và cộng hoà Ryan, đều đang bị vây trong giai đoạn giằng co, muốn phân ra thắng bại vẫn còn hơi sớm. Bởi vậy, nơi mà mọi người thực sự để ý tới, chính là nơi có tầm quan trọng gần bằng chiến khu trung ương là chiến khu Đông Nam!
Chiến khu Đông Nam là điểm khởi đầu của trận đại chiến có một không hai này, cũng là tiêu điểm tranh đoạt của hai bên. Lí do là bởi, trong năm quốc gia thành viên chủ lực của Tây Ước, có ba nước nằm ở trong phiến tinh vực này.
Deseyker, Jaban và Sous… Ba đại đế quốc này ở trong mắt bất kỳ một nước thành viên Phỉ Minh nào thì cũng đều là ba con quái thú. Ba đế quốc có lịch sử khuếch trương xâm lược đã lâu này vẫn luôn khát vọng thể hiện vũ lực, múa may nanh vuốt của bọn hắn. Mấy trăm năm qua, bọn hắn vẫn bị
Phỉ Minh, bị Hội nghị Nhân Loại Tối cao kiềm giữ chặt chẽ, không thể
nhúc nhích. Mà hiện tại, sợi dây trói buộc bọn hắn đã bị đứt rồi.
Dưới tình huống thông đạo trung ương Leray đã được đả thông, ba đại đế quốc đã được nối liền thành một khối. Bọn hắn liên thủ với nhau, có đủ
thực lực để nuốt trọn toàn bộ tinh vực Đông Nam.
Cục diện như vậy đủ khiến cho mỗi người dân của Phỉ Minh phải cảm thấy lo âu.
Sau khi Liên Bang Leray bị chia cắt và Liên Bang Salerga phản bội, Phỉ