Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 258: Hội sư [ 3 ]. (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Hastings phó thác, không chỉ là cho Cộng hoà Phỉ Dương, mà còn cả cho toàn bộ Phỉ Minh …

Palin Aibaya, Aloisi Macura, Tom Bruce, Điền Hành Kiện…, Danh sách chạy xuống những dòng cuối cùng liền dừng lại.

Francis đột nhiên cảm thấy có chút lạnh lẽo…

“Không có hy sinh, sẽ không có thắng lợi“.

Một năm này, đối với những người trên danh sách mà nói, sẽ trở nên khắc nghiệt tới mức nào đây?!

*******SPECIAL KIND OF HERO*******

Douglas dựa đầu trên lưng ghế cao cao, nghiêng người, ngón tay từ từ xoay xoay cần xoay trên đài điều khiển...

Màn hình quang học trên đỉnh hạm kiều của tàu chỉ huy, theo sự điều khiển của ngón tay, đang lặng lẽ quay tròn. Vũ trụ mênh mông như bị thu vào trong màn ảnh, lơ lửng trên màn hình ảo thật lớn trước mặt Douglas.

Vũ trụ bao la đang bị vô số ngôi sao che lấp, giống như một tấm màn đen bị người ta rắc lên những hạt cát bạc sáng lấp lánh. Trên màn sáng, tinh vân ở phương xa đang phơi bày ra các loại màu sắc, xám trắng, tím, đỏ... Đây không phải là màu sắc ban đầu của tinh vân, đó chỉ là ánh sáng của hằng tinh ánh chiếu lên mà đánh lừa thị giác của con người mà thôi. Có đôi lúc, tận mắt nhìn thấy, cũng chưa chắc đã là thật…

Cổ Douglas bị một đôi tay mềm mại như không xương nhẹ nhàng ôm lấy từ phía sau, bên tai truyền đến tiếng thì thầm như hương lan của chủ nhân đôi tay: “Đang nhìn gì vậy?“.

“Đang nhìn sự nhỏ bé của nhân loại.” Douglas không quay đầu lại, hắn nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay trên ngực, nghiêng nghiêng đầu, áp má lên làn da mịn như lụa của cô gái kia, chậm rãi vuốt ve: “Tàu điều tra đã trở lại chưa?“.

“Ưm!” Cô gái có khuôn mặt mỹ lệ, dựa đầu vào vai Douglas, hàng mi dài yêu kiều hơi cúp xuống, khiến cho người ta yêu thương: “Vừa trở về xong, tình báo thu thập được đã đưa vào hệ thống tình báo, đang tiến hành phân tích“.

“Hy vọng có thể mang về được một chút tin tức tốt.” Douglas thở dài: “Chúng ta đã dừng lại ở nơi này quá lâu rồi“.

“Không phải anh vẫn thường nói, một người thợ săn ưu tú luôn phải có sự kiên nhẫn hơn cả cá sấu sao?” Cô gái khẽ vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của Douglas, cảm nhận sự thô cứng của chòm ria vừa mới mọc ra dưới cằm…

“Thế nhưng, Claudia.....” Douglas cười nhẹ: “Nếu như cá sấu bởi vì quá nhẫn nại mà chết đói, vậy thì sẽ rất ngu xuẩn.”

Phù một tiếng cười khẽ, chiếc ghế dựa đã bị xoay một vòng, gương mặt xinh đẹp của Claudia liền hiện ra trước mắt Douglas. Nữ quân nhân mang quân hàm thượng tá này có đôi mắt màu xanh lục sâu thẳm, là hạm trưởng tàu chiến đấu [Mỹ Nhân Ngư] thuộc tập đoàn hạm đội số 19, giờ phút này đang dùng nụ hôn say đắm để chặn lại lời nói của vị cấp trên trực tiếp của nàng.

Sau nụ hôn, Douglas lưu luyến nhìn đôi môi nhiệt tình như lửa và ngọt ngào như mật kia rời xa mình, mỉm cười nói: “Có đôi khi, anh thật sự không thể phân biệt được rõ ràng, thứ làm anh cam tâm nán lại nơi đây, đó là sự kiên nhẫn để bắt con mồi, hay chính là vì con cá sấu cái xinh đẹp đang ở trước mắt này.”

“Ai là cá sấu cái!” Claudia cười đánh Douglas một cái, sau đó liền ngồi lên trên đùi hắn, nhìn khung màn hình ảo đang phảng phất như vũ trụ thu nhỏ kia, ánh mắt mê ly mà than thở: “Đẹp quá!“.

“Ừ...” Douglas quay đầu lại, khẽ thở dài: “Con người khi so sánh với vũ trụ, thật sự quá là nhỏ bé rồi. Chúng ta thậm chí không thể chân chính chinh phục được bất kỳ một tinh hệ nào trong đó. Ví dụ như tinh hệ Ốc Mượn Hồn đang ở trước mắt chúng ta đây... Ngoại trừ ở ngoài rìa của nó, chúng ta thăm dò ra được một hành lang Bước nhảy và mấy điểm Bước nhảy ra, còn lại hàng trăm triệu hành tinh kia, chúng ta căn bản không thể chạm tới, mà chỉ có thể đứng ở nơi đây, nhìn bầu trời sao quyến rũ này mà tán thưởng về sự mỹ lệ của nó.“.

“Nếu chúng ta có thể tự do đi xuyên qua các tinh hệ, thăm dò bất cứ một tinh cầu nào mà không phải dùng điểm Bước nhảy không gian...” Claudia khẽ mím đôi môi anh đào, ánh mắt ánh lên một tia buồn phiền: “... Liệu có thể sẽ không xảy ra cuộc chiến tranh này không?“.

“Không có chiến tranh?...” Trên mặt Douglas lộ ra một nụ cười mỉa mai, nói: “Ngoài vấn đề nguồn tài nguyên ra, con người còn có nhiều lý do để phát động chiến tranh, như chủng tộc, tôn giáo, hận thù, quyền bá chủ, nhân quyền, cùng với cái gọi là công lý, thậm chí, hoàn toàn không cần lý do gì. Lịch sử của nhân loại, nguyên bản vốn là một quyển lịch sử chiến tranh. Mà thứ mà chúng ta đang gặp phải, chính là cuộc chiến lớn nhất trong lịch sử nhân loại…”

“Là một quân nhân, thật không biết việc này đối với chúng ta là may mắn hay là bất hạnh nữa!” Claudia áp trán của mình vào trán của Douglas, khẽ cười tiếp lời hắn: “Anh không cảm thấy khi đang ở bên em mà lại nói những lời như vậy là rất không lãng mạn hay sao?”.

Hai người nhìn nhau mỉm cười. “Claudia...” Douglas nhìn thẳng vào mắt Claudia hồi lâu, thốt lên những lời từ tâm khảm: “…Em đúng là tri kỉ của anh.“.

Claudia hơi cắn môi, sóng mắt lưu chuyển, khẽ nhăn mũi, cười cười nói: “Thế nên, anh dự định ... Khi nào thì mới cầu hôn em...“.

“Anh nghĩ....” Douglas chầm chậm hôn lên môi Claudia, khẽ nói: “Có lẽ nên đợi đến khi chiến tranh kết thúc…”

Đôi tình nhân trẻ như chìm đắm trong nụ hôn sâu nồng nhiệt say đắm với hơi thở dồn dập, mãi cho đến khi có tiếng gõ cửa vang lên…

“Tướng quân!” Viên tham mưu gõ cửa vừa bước vào trong phòng đã trông thấy Claudia đang đứng ngắm cảnh bên cửa sổ. Hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều, tiến nhanh đến bên cạnh Douglas đang ngồi ngay ngắn trên ghế, trình lên một tập tài liệu: “Đây là tình báo mà tàu điều tra vừa mới thu tập được, hạm đội Sous bắt đầu tấn công toàn diện vào Mars; còn hai hạm đội Jaban thì đã rời khỏi tinh vực Long Bow, tiến hành nhiệm vụ hộ tống và tuần tra trên tuyến đường bay chính.”

“Hả?!” Vừa nghe viên tham mưu báo cáo xong, mắt Douglas liền sáng lên, nhanh chóng cầm lấy tài liệu xem qua. Mà Claudia vốn đang đứng ở bên cửa sổ cạnh mạn tàu, mặc dù trên mặt còn chút ửng hồng ngượng ngùng, lúc này cũng không nén nổi sự tò mò mà quay đầu sang.

Viên tham mưu vội vàng nói tiếp : “Đã xác định rõ, tinh hệ Long Bow mục tiêu hiên nay chỉ còn một hạm đội cấp A của Jaban đang đồn trú…”

Douglas khoát tay ngăn viên tham mưu nói tiếp, hắn tỉ mỉ xem lại tin tình báo trong tay, tiến hành phân tích nhiều lần. Yên lặng một lúc lâu, khi hắn đứng dậy một lần nữa, ánh mắt đã trở nên sáng ngời: “Mệnh lệnh, chuẩn bị chiến đấu cấp một; các hạm trưởng của các chiến hạm, trong vòng năm phút phải có mặt dự họp ở trên tàu chỉ huy…”

“Rõ!” Tham mưu đứng nghiêm cúi chào, xoay người bước nhanh rời đi.

Cánh cửa tự động vang lên một tiếng két nhỏ rồi đóng sầm lại. Trong gian phòng yên tĩnh, Douglas và Claudia im lặng nhìn nhau…

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️