Ai cũng không tin Anlinton có thể một đòn mà thắng như vậy, thế nhưng khi nhìn thấy [Bôn Đằng] đã đến được ngay trước mặt đồng thời đưa chân máy chỉa thẳng vào ngực [Lưu Quang], mà [Lưu Quang] thì lại đứng ngây
ngốc bất động như một khúc gỗ, tất cả mọi người đều không nhịn được mà siết chặc nắm tay đầy mồ hôi. ( cái ngây ngốc bất động hậu phát chế nhân này quen vãi - bt)
Ngay khi hai chiếc robot một tĩnh một động sắp sửa đâm vào nhau, khoảng cách đã gần đến cực điểm, thì [Lưu Quang] rốt cục đã động rồi!
Vừa động, chính là mưa to gió lớn!
Nghênh đón chiêu đá chân liên hoàn của Anlinton, [Lưu Quang] chân lùi một bước, hai tay cùng vỗ.
Một chưởng, hai chưởng,.... chiêu đá chân liên hoàn chắc chắn mười phần của [Bôn Đằng] đã bị chưởng kích điên cuồng của [Lưu Quang] đỡ lại, hai chiếc robot va chạm giống như tạt nước lạnh vào chảo dầu sôi, tiếng kim loại va chạm “ầm ầm chát chát” vang lên kịch liệt dồn dập như bắp rang.
Trong chớp mắt, hai bóng dáng một xanh một vàng đã đánh thành một đoàn.
Các cơ sĩ đứng bên cạnh sân há hốc miệng, cuồng phong do robot đánh ra thổi tới khiến cho da mặt bọn họ tê dại, âm thanh kim loại va chạm như sấm rền lại càng khiến cho rất nhiều người phải bịt kín lỗ tai.
Sau khi hơn mười cước đá ra trong nháy mắt bị hóa giải, chiếc [Bôn Đằng] màu vàng kim vẫn không vì thế mà gặp khó khăn, thế công ngược lại lại càng thêm ác liệt.
Kỹ thuật của Thiên Quân Đạo vốn nổi danh là ‘một người xung trận, mạnh tựa nghìn quân’. Giờ phút này, Anlinton lại càng dốc hết tất cả bản lĩnh, tốc độ tay mỗi giây năm mươi lăm nhịp, khiến cho nắm tay màu vàng kim của [Bôn Đằng] như hóa thành hàng ngàn hàng vạn viên sao băng, càng đánh càng nhanh. Nắm đấm như mưa không rời xa những chỗ yếu hại của [Lưu Quang], đừng nói là ngăn cản, mà ngay cả những người bên cạnh chỉ cần nhìn thôi cũng đã cảm thấy không thở nổi!
Đám cơ sĩ hiển nhiên đã xem đến hoa mắt chóng mặt, mà Sade, Fahn và Bridgman ở bên cạnh, cũng đều tặc lưỡi không ngừng.
Sớm đã nghe nói Anlinton có thực lực đủ để lên cấp Chiến Thần, mấy năm nay bởi vì luận bàn giữa các lưu phái càng ngày càng ít khiến cho Anlinton gần như không hề ra tay, thế nên sự hiểu biết của mọi người về hắn vẫn chỉ dừng lại ở ba năm trước, khi hắn chiến thắng một Thống Lĩnh Robot cấp Một của Tuyệt Sát Lưu.
Lần đó, Anlinton dưới sự tấn công điên cuồng của vị Thống Lĩnh Robot cấp Một kia đã phát huy ra kỹ thuật của Thiên Quân Đạo vô cùng nhuần nhuyễn, tử chiến không lùi. Hai bên đánh suốt gần một tiếng, trong tình huống robot gần như báo hỏng, Anlinton bất ngờ sử dụng một kỹ thuật quái dị của Thiên Quân Đạo mà cuối cùng đã giành được chiến thắng.
Trận chiến đó đã làm chấn động cả Thế Giới Tự Do, cũng bắt đầu từ đó, kỹ thuật Thiên Quân của Thiên Quân Đạo đã đạt được danh tiếng là kỹ thuật hạng nhất. Mặc dù không có Chiến Thần, Thiên Quân Đạo vẫn đứng yên ổn ở hạng tám trên bảng xếp hạng các lưu phái, khiến cho người ta không dám tùy tiện gây sự.
Không nghĩ tới chính là, sau ba năm, Anlinton đã vượt xa so với trình độ của hắn năm đó. Từ kỹ thuật điều khiển robot của hắn lúc này mà xem, mặc dù thân là Chiến Thần Robot cấp ba thế nhưng Sade và Bridgman cũng không nắm chắc là có thể chiến thắng được hắn một cách dễ dàng
Bất quá, càng khiến cho người ta kinh hãi hơn chính là, cho dù công kích của Anlinton có nhanh hơn mạnh hơn mấy đi chăng nữa, thì hết lần này
đến lần khác chiếc [Lưu Quang] do mập mạp điều khiển, giữa những quang ảnh quyền cước màu vàng kim vậy mà lại vẫn bình an vô sự. Thủ đến giọt nước cũng chẳng lọt. Hai người lấy nhanh đánh nhanh, trong nhất thời lại không phân ra được là ai công ai thủ.
Giữa sân, mập mạp bay thẳng lên trời, xoay tròn một cái như cối xay gió, đá một cước hướng về Anlinton. Anlinton không lùi mà tiến, thân thể màu vàng của [Bôn Đằng] cúi xuống một cái, tránh được cú đá xoáy của [Lưu Quang], lập tức bật người vươn dậy, hai nắm đấm vung lên, một trái một phải giống như hai quả đạn pháo lao thẳng đến đầu của [Lưu Quang].
“Hay!” Sade không nhịn được mà hô lên. Cái kỹ thuật này của Anlinton chính là kỹ thuật cấp một Tiến Bộ Chùy (bước lên thúc chùy) của Thiên Quân Đạo! Chỗ tinh diệu không phải ở chiêu Song phong Quán Nhĩ*, mà là ở động tác vừa né vừa tiến của robot này, nhanh đến cực nhanh. (*): Phong ở đây là quyền phong, tức là nắm đấm ==Song phong quán nhĩ = hai tay vòng lại đấm vào hai tai đối thủ.
Khi giao đấu, nếu như đối thủ một cước đá vào khoảng không, thành ra khó tránh khỏi để lộ sơ hở, nếu bị cơ sĩ Thiên Quân Đạo với những kỹ thuật tiến công tinh diệu bắt được cơ hội này, đồng thời sử dụng một chiêu Song phong quán nhĩ tiếp cận tấn công thì rất khó trốn thoát được. Mà Anlinton, lại càng là đã chìm đắm mấy chục năm trong các kỹ thuật của Thiên Quân Đạo, sớm đã điều khiển chiêu vừa né vừa tiến này đến độ lô
hỏa thuần thanh, bây giờ sử dụng, rơi vào trong mắt mọi người đúng là sét đánh không kịp bưng tai!
Đầu máy của robot hình người luôn luôn là bộ phận trọng điểm để tấn công khi cách đấu cận thân. Một khi bị phá hủy, hệ thống cảm giác, hệ thống cân bằng của robot đều sẽ bị tổn thương. Mặc dù còn có thể chiến đấu, thế nhưng sức chiến đấu sẽ giảm mạnh tới 50%! Cao thủ chiến đấu, một khi đầu bị hủy thì cơ bản kết quả chính là thất bại.
Mà tình cảnh của mập mạp, so với những cơ sĩ khác khi gặp phải chiêu này lại càng gian nan hơn. Những cơ sĩ khác khi đá quét ngang sườn, cuối cùng vẫn có một chân đạp trên mặt đất để làm trụ đỡ. Chỉ cần quen với đấu pháp của Thiên Quân Đạo, sau khi đá hụt lập tức tránh né thì nói chung vẫn có cơ hội thoát được. Thế nhưng, mập mạp lúc này lại là hai chân bay trên không. Động tác trông thì đẹp mắt, thế nhưng lại vừa đúng lúc lực cũ vừa hết mà lực mới chưa sinh, hai nắm đấm của Anlinton giống như hai con độc xà chờ đợi đã lâu, căn bản không thể nào bỏ qua cơ hội như vậy được!
Tiếng kinh hô vang lên không ngừng. Trong mắt mọi người, mập mạp thất bại chính là kết cục đã định.