Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 194: Lừa người (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe

thấy tiếng Phỉ Quân mượn đường thứ hai, Faulmann liền giống như bị kim đâm mà nhảy dựng lên, nhanh chóng chạy xuống lầu. Nếu như nói lúc trước khi không thấy robot Phỉ Quân, trong lòng hắn còn thầm nghĩ có chút may mắn, vậy thì hiện tại, hắn đã hoàn toàn không có một ý niệm chống cự nào nữa rồi.

Cả đời đa mưu túc trí, Faulmann chẳng lẽ còn không nhận ra sát khí của những chiếc robot này. Khỏi cần phải nói, chỉ bằng vào tư thế như thế kia, cùng với trận hình như thế kia của người ta, thì cũng có

thể nhận ra được đội quân tinh nhuệ được huấn luyện lâu dài này, tuyệt đối không phải là thứ mà đám thủ hạ du côn có thể ngăn cản.

Phòng tuyến giao lộ đã lâm vào yên tĩnh.

Robot Phỉ Quân trầm mặc không tiếng động, Đảng Thanh Niên Kazz võ trang im lặng run run rẩy rẩy.

Khi tiếng “Phỉ Quân mượn đường” thứ ba lạnh như băng vang lên, Faulmann rốt cục đã thở hồng hộc mà chạy tới được trước phòng tuyến.

“Nhường đường, nhường đường!” Faulmann hổn hển phất phất tay.

“Xoạt” một tiếng, các nhân viên vũ trang của Đảng Thanh Niên sớm đã không đứng vững gót chân ngay lập tức liền kéo bỏ lưới cách ly, vứt bỏ vũ khí ở trên tay qua đứng ở hai bên đường. Có mấy kẻ nhát gan còn giơ cả hai tay lên cao, trong ánh mắt tràn đầy vô tội, sợ không cẩn thận lại làm cho Phỉ Quân hiểu nhầm.

“Lên!”

Mập mạp ra lệnh một tiếng, đại đội Tiêm Đao lập tức theo đơn vị tiểu đội, tiến vào trong khu vực phòng thủ của Đảng Thanh Niên Kazz. Một nhóm người tiếp tục thọc sâu vào vòng phòng ngự, còn một bộ phần khác thì lại khống chế tất cả các nhân viên vũ trang đang tản mát đứng hai bên đường.

Trông thấy những con quái vật hung ác bằng sắt thép này nhảy vào trong khu vực phòng ngự, kể cả Faulmann, tất cả mọi người đều giơ hai tay lên cao, ánh mắt vô tội liều mang nhấp nháy liên tục, ra hiệu rằng bản thân mình không có chút ý

định chống cự nào. Tay chân không đánh kẻ mặt cười. Chúng tôi đã

nhường đường cho rồi, các lão gia điều khiển robot chẳng lẽ lại không giảng nghĩa khí hay sao?

{Hoành Đao} dừng lại trước mặt Faulmann, cánh tay thủy lực bật cửa buồng lại, mập mạp liếc mắt nhìn từ trên xuống dưới đánh gia Faulmann, vẻ mặt đầy tức giận.

Faulmann trên mặt cứng đờ, không biết là khóc hay

là cười, nhìn về phía mập mạp cẩn thận từng li từng tí mà

nói: “Trưởng quan, tôi đã ra lệnh rồi, đều tránh đường hết! Đảng Thanh Niên Kazz cùng Phỉ Quân tuyệt đối không có bất kỳ mâu thuẫn xung đột nào, từ nơi này đến khu 1 ở Bắc khu thung lũng Silicon, chỉ cần là địa bàn của Đảng Thanh Niên Kazz, tuyệt đối không có trở ngại nào.”

Bị ánh mắt của mập mạp nhìn chằm chằm đến có chút không được tự nhiên, Faulmann liền chuyển đề tài: “Bất quá, khu Bắc 2 không có thuộc quyền của chúng tôi, ở đó là do một nhóm nhỏ lính đánh thuê khống chế, chỉ sợ những tên đó không biết tốt xấu.” Hắn nịnh nọt nói tiếp: “Nếu không, tôi sẽ phải người đi dọn mớ cái đống bề bộn này?”

Mập mạp lắc đầu giống như trống lúc lắc.

“Kia...” Faulmann quay lại nhìn đám robot đang khống chế toàn bộ quảng trường kia, trong nội tâm hơi sốt ruột. Không phải nói là chỉ

cần mở ra phòng tuyến thì cái tên này sẽ không trì hoãn mà đi ngay chứ...Thế nào mà từng tên một lại cứ ở lại nơi này không có một chút ý định ly khai vậy?

“Chúng ta đã đến nơi cần đến rồi, còn những chỗ khác, sẽ không đi nữa.” Giọng cười bỉ ổi của mập mạp, giống như tia sét nổ vang bên tai Faulmann!

“Tại...Tại đây?” Faulmann chỉ thấy toàn thân lạnh như băng, gã mập mạp tướng mạo chất phác trong mắt kia, nhìn thế nào cũng thấy giống một con ác ma có đuôi hình tam giác, trên tay đang giơ lên đinh ba. Hắn ngập ngừng nói: “Huynh đệ à, chúng ta ngày xưa không oán ngày

nay không thù, nước giếng không phạm nước sông, chuyện này...”

Faulmann trong nội tâm đầy hối hận. Sớm biết Phỉ Quân đến nơi này để

chiếm địa bàn của mình, chính mình hoặc là mang người rời khỏi, hoặc là liền liều mạng với bọn hắn. Ai mà biết được mình lại bị hành động trước mặt của Phỉ Quân làm cho mê hoặc, đầu óc mê muội, lại đem tính mạng của mình đặt lên tay người khác!

Hiện tại, đừng nói là chống cự, cho dù muốn chết, chỉ sợ phải chờ người ta gật đầu cái đã!

“Ngươi thật không nghĩa khí!” Faulmann uất ức quá, nước mắt từ trong hốc mắt chảy ra ngoài.

“Ai nói ta không nói nghĩa khí?” Mập mạp mở miệng.

“Các ngươi nói là mượn đường, chúng ta đã nhường thế nhưng các ngươi lại không chịu rời đi, chúng ta không oán không cừu, đây là ý

gì?” Faulmann lớn tiếng nói.

“Đúng thế.” Mập mạp nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, thanh âm so với Faulmann còn muốn lớn hơn:

“Chúng ta mượn đường, tiến vào nơi này, chưa từng nói là sẽ

từ nơi này đi ra bên ngoài nha!”

Người là dao thớt ta là

thịt cá, Faulmann nhìn vẻ mặt mơ hồ của mập mạp, biết rõ mình là tú tài gặp binh có lý nói không lại. Tư thế bày ra của gã mập mạp này, không khác gì với thức mở đầu của mấy con mụ đàn bà

chanh chua.

“Vậy thì quý quân trưởng muốn làm gì?” Faulmann vạn bất đắc dĩ, liền nói một cách đầy thương cảm.

“Muốn bắt một số người ở khu số 3 của Thung lũng Silicon mà các ngươi đang khống chế!” Mập mạp nhìn đồng hồ, thản nhiên nói: “Tất cả những người thuộc về phòng công tác Hắc Ma Quỷ, ta đều muỗn dẫn đi.”

“Bắt người?” Sau khi nghe xong mục đích là không phải đến để tiêu diệt mình, Faulmann lập tức thở dài ra một hơi, trong lòng thầm nghĩ đến khu số 3, đột nhiên, liền giống như khỉ bị

lửa đốt đít mà nhảy dựng lên! Cái khu kia, chính là do tên Kollev

chết tiệt khống chế, hiện tại, Kollev đang nhận lệnh của hắn quét hết sạch vật chất! Nghe nói đã giết chết vài người của phòng công tác lắm rồi.

“Để tôi dẫn các ngài đi!” Faulmann nhanh chóng nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 74%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️