(** Đối trùng: Theo mình nghĩ đối trùng ở đây là cho hai ống hợp lại cho luồng khí xông vào nhau và đẩy ra theo hình chữ Y thôi??? - dg)
(对冲, đối trùng, hedge, thành hàng, nối thành một hàng. Chỗ này thằng cha tác giả chém gió lung tung ấy mà, cũng không cần quan tâm làm gì cho mệt, nếu đọc mà ngộ ra cái gì thì tác giả nó cũng không cần viết truyện nữa mà trở thành thiên tài khoa học cấp vũ trụ được công an mời đi uống trà rồi - bt)
Trong đại sảnh phòng làm việc Hắc Ma Quỷ, mọi người liền há mồm cứng họng.
Cái miệng của lão Hague vóc dáng thấp bé đang há rộng, gần như có thể nhét vào một quả trứng gà. Trong yên tĩnh, mọi người thậm chí có thể nghe
thấy tiếng tim đập càng lúc càng nhanh của lão già có tính khí nóng nảy
này.
Trong lúc bỗng nhiên, Hague liền cất bước vọt vào phòng làm việc của ông ta. Theo một tiếng sập cửa lại, trong phòng làm việc thoáng chốc vang lên một hồi bùm bùm bộp bộp.
Không cần ai giải thích thêm, ở đây mọi người đều là chuyên gia trong phương diện này, lời nói của mập mạp mặc dù vẫn chưa trải qua thực nghiệm, thế nhưng, trên lý
thuyết mà nói, chính là hoàn toàn có thể tiến hành!
Sở dĩ Hague
không thể tìm ra phương án giải quyết, là bởi vì khoang động lực kiểu bánh xe hai lõi, chính là tác phẩm đắc ý của ông ta. Ông ta chưa từng nghĩ tới trên khoang động lực trực tiếp tiến hành phân luồng động lực.
Cho dù có nghĩ tới, cũng rất nhanh ném qua một bên, chỉ là ống lai Maciel cái đồ vật phụ này, nếu không có hiểu biết sâu sắc về động cơ
robot, vậy thì tuyệt đối sẽ nghĩ không ra, càng đừng nói đến cái ý tưởng “sắp hàng” thần kỳ này.
“Lại nói về thiết bị chỉnh sửa sai số
quang học của phi thuyền.....” Mập mạp bắt chéo hai chân, nâng lên ly cà phê với vẻ mặt đắc ý. Cái thứ này, chính là lúc trước trong kho chứa ở Học viện quân sự thủ đô số 1 đã từng thấy qua. Mặc dù có chút khác biệt, thế nhưng, nguyên lý đại khái cũng giống nhau, dùng một thứ tinh diệu như vậy để đi lừa gạt, thật sự không tốn chút nơron nào.
Mập mạp tiếp tục nước miếng tung bay, đám quái nhân khoa học tiếp tục trợn mắt há hốc mồm, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Một nhóm nhân vật cấp chuyên gia, tuổi đời trung bình đều vượt qua năm mươi, chìm đắm cả đời trong các lĩnh vực, tùy tiện đi đến đâu cũng đều là đại danh đỉnh đỉnh, ngơ ngác lại bị một gã mập mạp ngu ngốc mới hơn hai mươi tuổi đầu dạy bảo! Thế nhưng đáng giận nhất chính là, những thứ
mà mập mạp này thuận miệng nói đến, lại chính là điểm mù tư duy của mọi người!
Càng nghe càng kinh hãi, ánh mắt của đám quái nhân khoa học nhìn mập mạp, giống như thể nhìn thấy một con quái vật lớn nhất trong cuộc sống.
Cái tên này mặc dù mới hơn hai mươi tuổi, những thứ mà thuận miệng nói ra, nếu không đọc qua không biết bao nhiêu ngành học, hơn nữa, không có trình độ tinh thông tương đối, cùng với lối tư duy như thiên tài, vậy thì tuyệt đối không thể nhẹ nhàng thuần thục mà hạ bút thành văn như vậy!
Gã mập mạp này là ai?
“Được rồi!” Bellky vung tay lên, cắt đứt sự lải nhải của mập mạp: “Tướng quân Điền Hành Kiện, quả nhiên danh bất hư truyền, thật là cao hứng khi được nhìn thấy cậu.”
Lần này lại đến phiên mập mạp bị dọa cho nhảy
dựng lên, thịt béo trên khuôn mặt trợn tròn đang rung rung như muốn rớt: “Lão biết ta?”
Bellky cười nói: “Ta là người Leray. Mặc dù bởi chút nguyên nhân mà lưu lạc đến nơi đây, thế nhưng, Leray dù sao cũng là tổ quốc của ta, ở đó còn có bạn bè và người thân của ta. Trên mạng, tin tức về Leray ta cũng thường xuyên xem.” Vừa nói, Bellky vừa làm một lễ
thân sĩ với Helen ở bên cạnh mập mạp: “Tiết mục 'Anh hùng', chính là tiết mục yêu thích nhất của ta. Tiểu thư Helen, còn là thần tượng của ta.”
“Người một nhà nha!” Mập mạp cao hứng bừng bừng: “Mọi người đều là người Leray, lời khách khí ta khỏi nói, vật kia, ông đáp ứng đưa cho ta nhé?”
Đưa cho hắn?
Cả đám người ánh mắt thừ ra, gặp qua vô sỉ, nhưng chưa từng thấy vô sỉ như vậy, được đằng chân lâng đằng đầu, vốn là giao dịch, nháy mắt đã biến thành cho không rồi.
“Ai........” Bellky nhún nhún vai, tiếc nuối giang hai tay ra nói: “Vốn dĩ, tặng cho cậu cũng không có vấn đề gì, đáng tiếc hiện tại, cho dù là muốn thì chúng ta cũng không cho được!”
“Tại sao?” Mập mạp lòng nóng như lửa đốt, vật kia ngàn vạn lần không thể rơi vào trong tay người khác.
“Phòng làm việc đã bị gửi đến tối hậu thư, trong vòng sáu giờ nữa mà chúng ta còn không rời đi, tất cả mọi người sẽ mất mạng.” Bellky nói: “Hơn nữa, tất cả các đồ vật ở nơi này, đã bị người khác cưỡng chế niêm phong cất vào kho, chúng ta không có quyền phân phối.”
“***!” Mập mạp nổi trận lôi đình: “Ta xem ai dám!”
Trên màn hình, bóng dáng mập mạp nhanh chóng biến mất, chỉ truyền đến thanh âm: “Các vị chờ ở đó cho ta, trong vòng ba giờ, ta tới đón các vị! Mẹ
kiếp, Markevitch, thông báo cho mọi người, lập tức tập hợp lại cho ông, ông đây hôm nay muốn cướp người!”