Chùm ánh sáng màu đỏ chậm rãi bay lên bầu trời, khi đến đỉnh thì bắt đầu rơi xuống. Một hồi âm thanh xung phong rõ to, từ giữa rừng nhà vang lên.
Đột nhiên, từ bốn ngã tư quảng trường của đường Hồi Âm thị trấn Prue, tiếng chém giết nổi lên bốn phía.
Hai cơn lũ robot như hai con rồng đen đang cuồn cuộn, đang lượn vòng, một đường tụ tập về phía trung ương, đi đến nơi đâu người ngã ngựa đổ đến đó. Những chiếc robot màu đỏ tản mát ở các ngã tư quảng trường và những bộ binh đang theo ở phía sau kia, chỉ cần đối mặt với tốp năm tốp ba những tên đồ tể màu đen này, kết quả chính là lập tức phấn thân toái cốt.
Máu tươi vẩy ra, toàn bộ thành thị đều rên rỉ trong cuộc giết chóc khủng bố này.
Súng máy gần như dính lấy đám bộ binh lính đánh thuê Huyết Sắc mà nổ vang, đạn pháo kim loại hoàn toàn xé rách thân thể máu thịt. Trong tầm nhìn, từng đám binh sĩ giống như lúa gặt mà rào rào đổ xuống. Khối lớn máu thịt cuộn lên không trung vẩy ra mưa máu, não tương màu trắng bắn ra tung tóe -- trên mặt đất nơi nơi tất cả đều là màu máu lẫn với màu đất.
Các robot màu đỏ tản mát, căn bản là không thể tổ chức được sự chống cự hữu hiệu. Các robot màu đen luôn luôn lấy ba cái một tổ, một cái đánh chính diện, hai cái đánh vu hồi ở hai bên, cách di chuyển phối hợp cực kì quỷ dị. Thường thường khi robot màu đỏ vừa mới bày ra tư thế ứng chiến, thì đã bị một rìu không biết từ đâu bay đến chém ngã xuống đất
Thông tin bị cắt đứt, mất đi chỉ huy phối hơp, trong chiến tranh hiện tại, mặc dù là bộ đội tinh nhuệ nhất cũng không có sức chống cự. Lại càng khỏi nói tới thứ mà bọn họ phải đối mặt, chính là các hải tặc thủ đoạn độc ác nhất cùng các chiến sĩ Leray thân kinh bách chiến! Mà những người này, vẫn còn là vũ lực hạch tâm mà mập mạp đã vắt hết óc tự mình huấn luyện ra!
Ngoại trừ lựa chọn kĩ càng từ võ học robot và sát chiêu đối địch trên chiến trường ra, trên phương diện phối hợp áp sát ẩu đả trong phạm vi nhỏ, mập mạp đã hạ rất nhiều công phu. Cách di chuyển của Lăng Ba Vi Bộ trong võ học robot, quán thâu luyện tập hết lần này đến lần khác. Phương hướng, thời gian, tốc độ, khống chế tư thế của robot, trình tự xuất thủ đều phải bắt các chiến sĩ robot Phỉ Quân khắc vào trong xương tủy.
Nếu như nói lúc đầu khai chiến các chiến sĩ robot Phỉ Quân còn có chút trắc trở, nếu như nói bọn họ vẫn còn nghi vấn lo ngịa đối với sự phối hợp bước tiến tràn đầy số liệu, lý luận, đổi tới đổi lui kia, như vậy, theo quá trình của chiến cuộc, theo từng lần phối hợp đánh chết đối thủ của bọn họ, bọn họ đã hoàn toàn say mê phương thức chiến đấu này.
Quấy nhiễu điện tử, áp chế đẳng cấp của robot, sự phối hợp ăn ý trong phạm vi nhỏ, lại thêm đột nhiên phát động ngay từ đầu --- Những nhân tố này đã khiến cho các chiến sĩ robot Phỉ Quân đã biến thành người phát ngôn của tử thần. Lúc này, thiên chức của bọn họ chính là giết chóc!
Ngã tư phía đông đường Hồi Âm, các robot màu đỏ đang tháo chạy.
Trong cuộc chiến đấu ở trên đường phố thành thị này, sự tháo chạy như này chính trí mạng. Tấm màn sương mù của chiến tranh bao phủ dày đặc, không ai biết được trên những con đường như mạng nhện kia, đang ẩn nấp bao nhiêu kẻ địch! Một con đường hai con đường, một ngã tư hai ngã tư, khủng hoảng đang mau chóng lan tràn.
Đứng ở trên tòa nhà cao tầng, mọi người đã nhìn đến hoàn toàn choáng váng.
Các robot màu đỏ người đông thế mạnh thì lính tráng tan rã, mà các robot màu đen với số lượng tổng cộng không quá một trăm vậy mà lại một đường thế như chẻ tre. Bọn họ từ ba hướng cuốn vào trung tâm, đi đến đâu xác nằm tới đó. Robot màu đỏ trước mặt bọn họ đang chống cự lại một cách hoảng loạn, phía sau bọn họ thì lại là một khoảng không vắng vẻ tĩnh mịch.
Mà ở phía đầu tiên của những chiếc robot màu đen này, một chiếc robot, đang dẫn dắt bọn họ giết chóc.
Mập mạp đang điều khiển một chiếc [Hoàng Đao] xông lên đầu, tốc độ tay bảy mươi hai nhịp một giây, đã bị hắn phát huy tới cực hạn.
Một rìu chém ngã một chiếc robot màu đỏ, [Hoàng Đao] liền phóng người lên, hai chân như thiểm điện mà đá ra liên hoàn, đem khoang lái của một chiếc robot khác đá cho nát tan. Không đợi rơi xuống đất, gập người xoay mình như chim lớn trên không, rìu chiến trong tay xẹt qua một đường vòng cung, trực tiếp bổ tách đầu của chiếc robot thứ ba.
Không đợi robot phía sau đuổi kịp, hắn lại làm một cú Khiêu Dược Xuyên Hành chính xác như sách giáo khoa, bắn tới một nhóm khác trong đàn robot màu đỏ đang tháo chạy --- chỉ nghe thấy “két” một tiếng kim loại vang lên, đàn robot màu đỏ bị bắn tung như pháo hoa, mấy chiếc robot màu đỏ cụt tay cụt chân bị ném ra bốn phía.
Trong mắt các chiến sĩ robot Phỉ Quân, cấp trên của bọn họ, đã biến thành tử thần đòi mạng. Cận thân cách đấu hung mãng, xạ kích tầm xa tinh chuẩn, robot dưới sự điều khiển của hắn, giống như sói vào đàn dê, giơ tay nhấc chân đều là sát chiêu.
Tốc độ của hắn đã nhanh đến cực điểm, ai cũng không nhìn rõ được trong mấy đạo huyễn ảnh đang dịch chuyển tung hoành ngang dọc tung hoành ngang dọc trong đàn robot màu đỏ, đâu mới là chân thân của hắn.
Robot màu đỏ trước mặt, vậy mà không thể địch lại nổi.
Trên đỉnh tòa nhà phân quán Prue, Cosmo, Bazz, Weatherill và các trưởng lão, còn có hơn một nghìn cơ sĩ trẻ tuổi, tất cả đều lặng ngắt như tờ nhìn tất cả sự việc đang xảy ra trước mắt.
Con mắt của bọn họ, đã trợn tới lớn nhất rồi. Lỗ mũi khép mở, một số người gắt gao cắn chặt môi của mình. Vẫn còn một số, thì nắm tay gần như đến đẫm mồ hôi!
Dĩ Nhất Hóa Bách, Thái Sơn Áp Đỉnh, Hoành Tảo Thiên Quân, Long Bàn Hổ Cứ, Như Ảnh Tùy Hình.... Chiếc robot màu đen kia, đã cho bọn họ một khóa học tập!
Mà khiến cho đám người Cosmo cảm thấy dâng trào đến mức khó có thể ức chế được, chính là một trăm hai mươi chiếc robot màu đen đang như triều dâng cuộn lên ngập trời.
Các tòa nhà xa gần, chính là từng đợt hoan hô vang tận mây xanh.
Một trăm hai mươi chiếc robot kia, vẫn còn đang hát vang mà tiến lên mạnh mẽ.
Bức họa thắng lợi như cùng một nhịp thở với mình này, đang bày ra ngay trước mắt. Các cơ sĩ trẻ tuổi chưa bao giờ cảm thấy tự hào như thế này sôi trào nhiệt huyết như thế nhưng, và cũng chưa bao giờ giống như bây giờ, lại nhận thức sâu sắc được cái đại thời đại loạn thế xuất anh hùng này.
Bỏ qua mấy chục chiến sĩ Leray trong đó không nói tới, những hải tặc mà bọn họ thường ngày vẫn khinh thường trong mắt kia, lúc này, đã trở thành chiến sĩ chuyên nghiệp dũng mãnh.
Trước mặt bọn họ, địch nhân đang tháo chạy.
Phía sau bọn họ, dân chúng đang hoan hô!
Bọn họ, đã giành được sự tôn kính của mọi người!
Nam nhi, phải như vậy!