Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 137: Đã chết chưa? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tại căn cứ Christian, vào giờ khắc này, mọi thứ đang rất hỗn loạn.

Rất nhiều binh sĩ hoảng sợ chảy ra khỏi doanh trại, tập hợp trên bãi đất trống, cùng với sĩ quan cơ sở chỉ huy bọn họ đều mờ mịt nhìn quanh. Ở khu vực bãi đỗ, từng chiếc robot đã khởi động, đang phát ra tiếng máy móc ma sát với nhau.. Thế nhưng, bọn họ vẫn chưa nhận được mệnh lệnh. Từ một bệ phóng bí mật vôi vàng cất cánh lên, máy bay chiến đấu đang lượn vòng trên không trung. Thông tin nghe được thì hỗn loạn, trên rada lại trống không, các phi công đang không biết phải làm sao.

Không có địch nhân tấn công quy mô, cái gì cũng không có. Đây liệu có phải chỉ là một cuộc diễn tập?

Tất cả, đều có vẻ kì quái như vậy.

Thi thể của Stephen đã được đưa vào tiểu lâu.

Công tước lẳng lặng đứng trước cửa sổ của tiểu lâu, đưa lưng về phía thi thể cháu mình, nhìn ra căn cứ một tràng hỗn loạn ở bên ngoài cửa sổ, phảng phất như đã già đi mười tuổi.

Ông ta không thể tin nổi, trong cái thời điểm này ở đây lại có kẻ dám ám sát Stephen! Ông ta cũng không thể tin nổi, thế cục sẽ chuyển biến xấu nhanh đến như vậy. Hết thảy đều giống như một giấc mơ. Ông ta thật sự rất hi vọng rằng thời gian có thể quay ngược về thời điểm trước khi Stephen đi ra khỏi tiểu lâu.

Kẻ nào đã ra lệnh bấm nút báo động? Hai mươi mốt tướng lĩnh cao cấp, trừ bảy thành viên trực hệ gia tộc Howard ở trước mặt mình ra, còn lại mười bốn tên kia đã đi chỗ nào rồi?

Công tước đầu óc mê muội một trận. Ông ta phải dùng hai tay ra sức chống vào cửa sổ thì mới có thể giữ thăng bằng được. Ông ta rất rõ ràng, mình đang nếm trải cái cảm giác gọi là cây đổ bầy khỉ tan đàn. Đám quý tộc xấu xa này, có tên nào lại không thông thạo âm mưu quyền biến đâu? Mắt thấy Stephen ở giữa ban ngày ban mặt bị ám sát, bọn họ tự nhiên lấy tốc độ nhanh nhất đưa ra lựa chọn.

Jacur, giờ phút này đã xuất hiện biến hóa hay sao? Bộ đội ở tiền tuyến với các phe phái đầy rẫy, liệu có phải hay không đã nhận được mệnh lệnh từ chủ tử của mình, bắt đầu tác chiến một cách tiêu cực để tự bảo tồn thực lực cho phe mình? Lúc này, liệu còn ai cam tâm đem vũ lực trong tay không hề bảo tồn mà tiêu hao ở Jacur?

Vì vấn đề điều động binh lực để phòng ngự Jacur, các đại quý tộc đã vụng trộm gây sóng gió không chỉ ngày một ngày hai rồi. Có Stephen, hơn nữa là thế lực của gia tộc Howard, Zola có thể đem mọi việc nắm gọn trong lòng bàn tay, điều khển bộ đội của đám quý tộc này ném vào chiến đấu.Mặc dù đám quý tộc này trái tim đều nhỏ máu, thế nhưng bọn chúng cũng không làm sao được!

Là người thừa kế công khai duy nhất của gia tộc Morton, Stephen chính là trung tâm của các thế lực cũ ở Gatralan, là cầu nối gắn kết duy nhất giữa các đoàn thể không thể gắn kết này lại với nhau. Thứ mà hắn đại biểu, chính là toàn bộ giai cấp thống trị!

Hoàng thất Galatran đã thống trị đất nước mấy trăm năm, vẫn tận sức thông qua các loại thủ đoạn, đem chủ nghĩa dân tộc cực đoan với người Wibault là chủ giai tầng để gắn kết chặt chẽ xung quanh mình. Bất kể là giáo dục, kinh tế, chính trị, quân sự, hầu như tất cả các chính sách đều vì lợi ích của giai tầng và phục vụ củng cố địa vị cho Hoàng thất.

Mỗi một người thống trị Galatran đều rõ ràng, mất đi nền thống trị cơ sở, không còn lợi ích cùng sự ủng hộ, vậy thì sẽ không cách nào nắm giữ được lợi ích tuyệt đối. Thế cho nên, quý tộc Galatran đã nắm giữ hơn 60% tài phú của toàn quốc gia. Còn tộc người Wibault của Galatran, lại ở trên điều khiển các chủng tộc với số lượng đông đảo hơn, đồng thời được hưởng thụ quyền lợi đặc thù.

Chính cái tầng lớp này, đang chống đỡ lực lượng thống trị truyền thống ở Galatran. Khiến cho gia tộc Morton sừng sững suốt mấy trăm năm, lần lượt trấn áp những thế lực phản kháng, khiến cho các thế lực Galatran truyền thống sau khi trải qua chính biến, chiến bại rồi hoàng đế bị bắt, thế nhưng vẫn có thể tập trung lại thành một tập đoàn vũ trang, vẫn như cũ nắm giữ nền kinh tế quốc gia cùng huyết mạch quân sự.

Nhất là lực lượng thanh niên của giai tầng này, bọn họ khăng khăng một mực quyết chí thề trung thành. Bọn họ không có sự lựa chọn, quyền lợi hưởng thụ và sự giáo dục mà bọn họ được tiếp nhận đã sớm đã cột họ trên cùng một chiếc chiến xa với gia tộc Morton rồi. Bọn họ không có khả năng khiến cho quốc gia này trở thành một quốc gia dân chủ, khiến cho dân tộc khác đến lãnh đạo chính mình.

Nhưng hiện tại, Stephen đã chết. Ở trước mắt bao nhiêu người, bị một viên đạn bắn nát nửa đầu. Người Wibault trung thành với hoàng thất Gatralan, vào giờ phút này đã mất đi đối tượng thần phục của bọn họ. Cái chết của Stephen, trong cảm nhận của những người này không khác gì cây đại thụ cuối cùng của đế quốc đã bị sụp đổ.

Đã không còn Stephen, đã không còn uy thế hoàng tộc của kẻ thống trị quốc gia suốt mấy trăm năm. Cho dù các quý tộc có xoay chuyển đến thế nào đi chăng nữa thì sự sụp đổ của cái giai tầng này cũng là không thể tránh được. Gia tộc Howard mặc dù cũng là ngoại thất của hoàng tộc, thế nhưng là bọn họ chung quy vẫn không phải là hoàng tộc. Gia tộc giống như gia tộc Howard, tại Gatralan, lại có tới sáu!

Lúc này, các quý tộc nếu như không vì lợi ích của gia tộc mà suy nghĩ, không bảo lưu thực lực chờ tới tương lai, không để cho mình lưu lại một cơ hội gia nhập vào thế lực khác, vậy thì bọn họ, cũng không phải Gatralan quý tộc nữa rồi.

Bọn họ có thể vì hoàng tộc hi sinh, thế nhưng, bọn họ tuyệt đối sẽ không vì Howard Howard mà hi sinh! Từ nhỏ tiếp thu giáo dục, giới quý tộc nội địa mạch nước ngầm ngang dọc, từ lâu những quý tộc này đã học được cách làm sao để bề ngoài cao thượng văn minh, nội bộ lại tràn ngập máu tanh mà sinh tồn trong cái thế giới này. Có một gia tộc quý tộc nào vì để tồn tại và phát triển lại không phải nho nhã lễ độ mà dẫm lên xương cốt của người khác?

“Phụ thân. “ Anh họ của Stephen , trưởng tử Reiter của công tước đi đến, cầm trong tay chiến báo mới nhất : “Như ngài sở liệu, ở tiền tuyến Jacur sư đoàn bộ binh 132 đã dẫn đầu triệt thoái phía sau, đem áp lực phòng ngự đều ném lên trên vai sư đoàn 49. Bộ đội của mấy gia tộc khác cũng có hành động y như vậy.”

“Đến tột cùng là ai... “ Công tước chậm rãi quay đầu lại, thanh âm bình tĩnh, trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Giết Stephen. Phản bội lại chúng ta?”

Nhìn ánh mắt dài nhỏ sắc bén của công tước, tất cả các tướng quân ở đây trong lòng đều bị chấn động! Công tước nói ra những lời này, thâm ý sâu sắc. Gia tộc Howard có thể tại Gatralan hô phong hoán vũ, bàn tay thủ đoạn kinh khủng của lão nhân này chính là nguyên nhân chủ yếu trong đó.

Những lời này, đại biểu cho một lý do. Thu màn tính sổ, thanh trừng dị kỷ (đối lập)! Cái lão nhân này, tựa hồ cũng không có đăt nguy cơ này vào trong mắt, ánh mắt của hắn, đã nhìn tới tương lai.

“Tay súng bắn tỉa kia đã bắt được chưa?” Công tước chậm rãi đi tới trước thi thể của Stephen, dừng ở trên cái khuôn mặt tái nhợt kia.

“Đã phái ra hai trung đoàn bộ binh tiến hành giăng lưới tìm kiếm.” Reiter nói: “Xác định được vị trí khả nghi của tay súng bắn tỉa, cũng phái ra robot tiến hành truy tìm, hắn trốn không thoát được!”

Công tước gật đầu, thở dài một tiếng nói: “Hiện tại, ánh mắt mọi người đều tụ tập tại trên người gia tộc Howard chúng ta. Trận chiến này... chúng ta không thể thua được. Người chết thì xong rồi, còn chúng ta chung quy vẫn còn sống. Howard gia tộc quyết không thể như thế mà ngã xuống. “ Hắn xoay người, khuôn mặt hướng vào mấy tướng quân: “Nếu là đều nhìn chúng ta, muốn cầu sinh, vậy thì lá bài trong tay chỉ có thể đánh ra trong một lần rồi!”

“Rõ!” Trong thời khắc này, gia tộc Howard nếu như còn muốn bảo tồn thực lực, vậy thì kết cục sẽ là xong đời. Đối với điểm này, công tước nhìn thấy vô cùng rõ ràng.

Sư đoàn 39 cùng với lực lượng mà gia tộc Howard mà nắm giữ, giờ phút này đã đầu nhập hết vào Jacur rồi. Ổn định lại chiến cuộc, các quý tộc đang quan sát tự nhiên sẽ làm ra lựa chọn. Tuy rằng gia tộc Howard sẽ tổn thất lớn một chút, thế nhưng chỉ cần thắng trận chiến dịch này, trong thời gian tới, sẽ còn rất nhiều cơ hội!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)