*********************************
Điền Hành Kiện suất lĩnh một đại đội [Liệp Sát Giả], vội vã một đường đi về phía đông nam.
Một trăm chiếc [Liệp Sát Giả], sáu chiếc [Nộ Hỏa], sáu chiếc [Thiên Tuyến] lẳng lặng theo sát sau chiếc [Ma Thú] rách nát đang chạy nhanh như bay trong khu rừng rậm rạp.
Ngoại trừ tiếng loạt xoạt khi quét qua lá cây và tiếng ào ào khi robot dẫm trong nước bùn ra, thì toàn bộ đội ngũ không còn một tiếng động nào khác. Hơn một trăm chiếc robot, giống như một trận gió nhẹ, trèo đèo vượt núi, giữa mỗi lùm cây nhẹ nhàng mà di chuyển, một đường nhanh như chớp.
Đối với đại đội tiêm đao chủ lực của robot kiểu mới này, mập mạp vô cùng hài lòng. Từ động tác chạy trốn của robot có thể thấy được, loại robot này rất có sức bật, động tác nhanh nhẹn như linh miêu vồ mồi, đúng là kiểu robot đặc chủng sát thủ trời sinh.
Mập mạp quyết định, khi quay về sẽ mang một trăm chiếc [Liệp Sát Giả] kia của SM nhị đoàn qua bên này, tổ kiến thành một tiểu đoàn trực thuộc quản lý của mình. Hai trăm chiếc robot đời thứ chín cùng tập hợp lại một chỗ, chỉ cần vận dụng chính xác, năng lực phát huy ra còn hơn xa hai nghìn chiếc robot đời thứ bảy.
“Bí mật!”
[Logic] đang chạy trốn bỗng nhiên hãm lại, thân thể giống như một con liệp ưng bay lượn vòng, qua một số cây đại thụ rồi chui vào trong một lùm cây.
Nghe thấy mệnh lệnh của mập mạp, máy thăm dò phản kim loại của sáu chiếc [Thiên Tuyến] ngay lập tức khởi động, tiêm đao đại đội nhanh chóng phân tán ra. Chỉ trong vài phút, toàn bộ khu rừng trở nên vắng vẻ, ngoài tiếng gió xì xào thổi qua lá cây thì không còn tiếng động nào khác. Trên một trăm chiếc robot, lúc đó phảng phất như đã biến mất ở trong hư không.
Lại qua vài phút, hai chiếc robot hạng nhẹ đặc biệt [Hắc Sắc Vũ Trang] của đế quốc Deseyker theo đội hình chính phụ từ một sườn núi nhỏ cách đó không xa tiến qua, hiển nhiên, đây là lính trinh sát tiền tiêu của đội quân từ hướng tây nam tiến đến.
Sự xuất hiện của hai chiếc robot này, rõ ràng như muốn nói cho mập mạp, hắn đã đến trước mặt của đội quân robot kia rồi. Dựa theo cự ly bảo trì thông thường giữa đội quân tiền tiêu và đội quân chủ lực tiên phong thì đám quân robot Deseyker kia cách nơi này có lẽ không quá mười lăm km.
Từng giây từng giây thời gian qua đi, lại đợi thêm vài phút nữa, khi nhìn thấy robot trinh sát của đối phương đã đi xa, mập mạp hô lên một tiến “Đi”, tất cả robot của tiêm đao đại đội liền lập tức đứng dậy, như một đám động vật mạnh mẽ thuộc họ nhà mèo, lần lượt tiến nhanh như bay về phía trước.
*******************************
Bonnie lẳng lặng đứng ở trên đỉnh núi. Gió nhẹ, thổi bay tà áo của nàng, trên cái đỉnh cao này, trông giống như một bức họa của tiên gia.
Nàng cũng không biết, tại một bên sườn khác của hẻm núi, hai nghìn chiếc robot Liên bang giống nhau như thủy triều đen đang vượt qua triền núi, phô thiên cái địa mà xông tới.
Nàng lại càng không biết, trước mặt nàng cách không đến ba mươi km, một đội quân robot của Thần Thoại Quân Đoàn cũng đang tiến gần về hướng này, mà mục tiêu của bọn họ, chính là nàng.
Nàng chỉ là lặng lẽ đứng ở nơi đó, mặc cho gió lạnh của miền sơn cước thổi qua người mình. Nàng muốn cố gắng làm cho mình thật là tỉnh táo, cố gắng suy nghĩ thật rõ ràng, rằng mình sau này sẽ đi đến nơi nào, đồng thời, nàng cũng cố gắng nói cho bản thân mình biết, một người kia, cuối cùng cũng không thuộc về thế giới của một người (câu khỉ này rất khó hiểu nên em dịch tạm vậy)