Lăng Ba Vi Bộ của mập mạp, tự nhiên không phải trong nguyên tác cái khinh công thần kỳ mà hàm hồ kia, mà là Bát Quái Du Long Bộ, Ngũ Hành Mai Hoa Xuân gia nhập thêm Du Ngư Thân Pháp trong võ học cổ đại được Rắm thối kết hợp, sáng lập mà thành.
Trải qua tính toán chính xác, lúc giao chiến trong nháy mắt tìm kiếm góc chết trong vận động cùng công kích của địch nhân, giành lấy tiên cơ, đồng thời cũng lợi dụng sự tấn công và dây dưa, không ngừng tạo ra góc độ di chuyển như vậy, đem bộ phận robot trong nháy mắt chuyển dời, phát huy tới cực trí.
Bộ Tân Lãng Ba Vi Bộ này, nói về thần diệu quỷ dị thiên biến vạn hóa, so với Lãng Ba Vi Bộ miêu tả trong võ hiệp cũng chẳng hề thua kém một chút nào, mập mạp đối với tri thức bảo mệnh quỷ dị như vậy, từ trước đến nay rất có thiên phú, cứ học là thuận buồm xuôi gió, nhất là mấy cái thể loại tiến thoái trốn tránh núp né thế này, lại càng nhanh như Lưu Tinh.
Số [Hắc Sắc Vũ Trang] đang bao vây mà xông tới còn lại chỉ thấy một trận hoa mắt, trong nháy mắt mất đi thân ảnh như quỷ mị của [Ma Thú], khi chăm chú nhìn lại, đã thấy [Ma Thú] đã xông vào trong đám dày đặc robot đế quốc, đại khai sát giới. Mà hai chiếc [Hắc Sắc Vũ Trang] nằm trên mặt đất, chẳng biết từ lúc nào, đã hóa thành hai quả cầu lửa bay lên tận trời.
Không ai có thể bắt được thân ảnh của chiếc [Ma Thú] kinh khủng này, đạn pháo bên người, đối với chiếc [Ma Thú] mà nói, chẳng qua cũng chỉ là đom đóm bay lượn xung quanh tử thần mà thôi, đối với hắn không thể tạo thành chút thương tổn nào, đối với động tác giống như quỷ mị của hắn, thậm chí còn không có chút tác dụng trì hoãn hay quấy nhiễu nào.
Trong một chút thời gian, một chiếc robot hạng trung [Hoàng Gia Cờ Xí], tám chiếc robot một người lái [Hắc Sắc Vũ Trang], không hề có kháng cự mà lần lượt bị phá hủy, sự thực như vậy làm cho chiến sĩ robot của Deseyker không khỏi trong lòng sợ hãi, nhìn lại thấy [Ma Thú] trong đám robot vọt đến nơi đâu, thì nơi đó có [Hắc Sắc Vũ Trang] bị phát lửa nổ tung, càng làm cho trong lòng phát lạnh.
“Rút lui!” Gã thiếu tá chỉ huy kia nhìn thấy năm chiếc [Dũng Sĩ Lãnh Ðạo Giả] kết thành trận hình phòng ngự, hỏa lực từ từ hung mãnh hẳn lên, biết rõ sự tình không nằm trong tầm kiểm soát nữa, quyết đoán ngầm truyền đạt mệnh lệnh rút lui
Dưới ánh mắt của vị thiếu tá chỉ huy này, có thể dễ dàng nhận ra, nếu như bản thân không lui lại, tất nhiên sẽ gặp hậu quả gì. Hắn hiểu rõ, bản thân mình, có thể chính diện đánh bại ba chiếc [Hắc Sắc Vũ Trang] do binh lính phổ thông điều khiển, thế nhưng, mười người như mình, cũng không chắc chắn sẽ là đối thủ của chiếc [Ma Thú] kia, động tác của chiếc robot đó, làm cho hắn nhớ tới trong cuộc thi đấu robot mỗi năm một lần tại đế quốc Deseyker trước đây, kia đúng là thân ảnh của tuyệt đỉnh cao thủ.
Người như vậy, tuyệt đối không phải mười chiếc [Hắc Sắc Vũ Trang] phổ thông còn sót lại có thể chống lại, huống hồ, bên cạnh còn có đến năm gã bộ đội đặc chủng Mãnh Hổ của Leray, mất đi áp chế của hỏa lực [Hoàng Gia Cờ Xí], đám Mãnh Hổ này, tùy thời đều có khả năng lộ ra nanh vuốt dữ tợn của mình.
Chân chính làm gã thiếu tá hạ quyết tâm, chính là chiếc [Ma Thú] rách nát kia không thích nói đấu pháp đạo đức, ví như một gã tuyệt đỉnh cao thủ đi khi dễ một đám trẻ con, thế mà vẫn còn sử dụng ám chiêu đánh lén, cái này cũng thật là càng đáng sợ thêm một chút.
Gần như đồng thời với mệnh lệnh truyền đạt rút lui của gã thiếu tá, hơn mười chiếc [Hắc Sắc Vũ Trang] giải tán ngay lập tức, đều tự mình chọn ra một con đường chạy trốn gần nhất, liều mạng chạy, chiếc [Ma Thú] kinh khủng xuất hiện như u linh này, đã làm cho bọn họ hoàn toàn mất đi dũng khí công kích.
Nhìn thấy địch nhân chạy trốn tứ tán, mập mạp cũng vô pháp truy sát từng cái, chỉ còn cách đem hai chiếc [Hắc Sắc Vũ Trang] động tác chậm chạp một chút quăng trên mặt đất, quay đầu hướng về mấy chiếc robot Liên Bang nhìn lại.
Năm chiến sĩ bộ đội đặc chủng Mãnh Hổ ngơ ngác đứng lại tại chỗ, bọn họ không biết dùng ngôn ngữ nào mới có có thể hình dung ra tâm tình của mình lúc này, dường như là một giấc mơ ly kỳ mà điên cuồng, lúc mắt thấy toàn quân chuẩn bị bị đoàn diệt, đột nhiên lại từ cửa địa ngục mà quay trở về.
Mà cứu giúp bản thân mình, đánh tan hơn hai mươi chiếc [Hắc Sắc Vũ Trang], thế mà chỉ là một chiếc [Ma Thú] rách nát. Mà đối với chiếc [Ma Thú] này, bọn họ cũng chẳng hề xa lạ, vô luận là trước đây đã từng nghe chiến hữu nói qua về việc cứu Russell tại rừng rậm Đê Lĩnh, hay là bản ghi chép phỏng theo tình hình thực tế gần nhất, bọn họ đều có lý giải, càng trọng yếu hơn, chiếc [Ma Thú] này, căn bản chính là mục tiêu nhiệm vụ hành động của họ lần này.
Thế nhưng, mấy người bộ đội đặc chủng cũng như trước không cách nào không chế được chấn động, khi bọn họ tận mắt chứng kiến robot [Ma Thú] như một truyền kỳ này xuất hiện tại trước mặt mình, hơn nữa, lại dùng sức của một người để đánh tan địch nhân, cứu giúp chính mình, chấn động như vậy, lại càng tột đỉnh.
“Mập mạp chết tiệt! Ô! Ngươi mau đi ra cho lão nương!”
Tiếng kêu của Nia làm cho tất cả mọi người hồi phục lại tinh thần, Rắm thối kì quái hỏi mập mạp: “Lão nương? Cô ta là mẹ của ngươi hả?”