Cố Thư Lệ nhìn vào mặt cô ta, không kìm nén được nghiến răng nghiến lợi… Không thể hình dung nổi một cô gái trẻ như vậy lại có thể làm ra chuyện như thế.
Lục Kiến Vi lạnh lùng nói: “Oan có đầu nợ có chủ! Việc mình làm thì phải chịu trách nhiệm.”
Bị ma nhập chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng tiêu cực.
Trợ lý khóc lóc kêu lên: “Em sai rồi... Em sai rồi! Em không cố ý! Em thật sự sai rồi!”
Tiếng khóc của cô ta lẫn lộn với tiếng mèo kêu, giống như tiếng kêu thảm khi bị hành hạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây