Tô Khúc Trần thu hồi ánh nhìn: “Thứ gì vậy?”
Rác mà còn phân biệt tốt xấu à?! Chẳng lẽ không phải ai đó vứt rác bừa bãi trên đường, thiếu ý thức đạo đức sao?
Lục Kiến Vi nói không chút biểu cảm: “Nếu anh vừa rồi lái xe cán qua, chắc chắn ngày mai anh nằm trong bệnh viện.”
Tô Khúc Trần: “......”
Hắn run rẩy một chút, lời cô nói làm hắn hoảng sợ, cảm giác sợ hãi mơ hồ và không rõ này thật đáng sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây