Bạch Quán Chúng nhíu mày: “Ngươi là cái tên… Lưu manh kia?”
Lý Nhị Trụ cúi đầu: “Chuyện đó, đều là quá khứ, hiện tại ta cũng muốn sống thật tốt đây, Bạch lão đại phu ngươi xem, chữ này ta có viết sai hay không?”
Bạch Quán Chúng đang muốn sửa sai, đột nhiên nhìn thấy giấy bút hắn cầm trong tay, khiếp sợ nói: “Nơi này có học đường sao? Đây lại là bút loại gì?”
Thấy bộ dáng khiếp sợ của Bạch Quán Chúng, Lý Nhị Trụ lập tức đắc ý dạt dào nói.
“Đây là sổ viết chữ, đây là bút chì, đều là do học đường phát, mỗi một thôn dân của thôn Điền gia đều có thể nhận một phần, nhưng mà nhất định phải giữ cẩn thận, nếu như viết hư rồi thì trừ khi ngươi thi đậu nhà trẻ mới có thể nhận được bộ mới, nếu không cũng chỉ có thể viết chữ trên mặt đất, ta đã thi đậu nhà trẻ! Các ngươi xem quần áo của ta đi, đây chính là đồng phục của nhà trẻ, chỉ có nhân tài thi đậu nhà trẻ mới có.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây