Bạch Phục Linh nở nụ cười: “Ta biết ngươi không muốn tiếp nhận đồ người khác bố thí, nhưng ngươi đã đói thành như vậy, chắc chắn không có cách nào sinh tồn ở trên trấn nữa, đã như vậy, ta đề cử ngươi đi một chỗ, một nơi có thể để cho ngươi tự lực cánh sinh, chỉ cần ngươi ra khỏi trấn sau đó một mực đi về phía nam, nơi đó có một địa phương gọi là thôn Điền gia, có lẽ nơi đó tương đối thích hợp với ngươi.”
Thiếu niên nhíu mày, nghiêng đầu hỏi: “Ngươi đã đi đến đó chưa?”
Bạch Phục Linh lắc đầu : “Ta còn chưa đến, tuy nhiên ta dự định có thời gian rảnh sẽ đi xem thử, hoặc là chờ sau khi ngươi đến đó, trở về nói cho ta một tiếng xem nơi đó ra sao.”
Thiếu niên suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn tiếp nhận lời đề nghị của Bạch Phục Linh, gật đầu: “Được, ta sẽ đi xem.”
…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây