“Nào có, thực ra thuộc hạ đã sớm muốn gặp Thạch đại nhân, thế nhưng vẫn luôn không tìm được cơ hội thích hợp, thật vất vả mới có thời gian rảnh rỗi, lập tức chạy tới đây để gặp Thạch đại nhân, tuyệt đối sẽ không để cho Thạch đại nhân phải đợi lâu.”
Lý Nhị Trụ mỉm cười rồi nói, ở trên mặt của Lý Nhị Trụ gần như đã viết to hai chữ “nói suông“.
Thạch Hùng ngẩng đầu lên để nhìn hắn vài lần, chờ Lý Nhị Trụ nói xong, thật sự cũng nhịn không được mà đứng dậy từ trên giường, chắp tay sau lưng rồi đi tới trước mặt của Lý Nhị Trụ: “Trước kia ngươi đã làm nghề gì?”
Lý Nhị Trụ liền muốn mở miệng, Thạch Hùng trực tiếp cắt đứt: “Ta không phải là đang nói thân phận bây giờ của ngươi, bộ dáng nói hươu nói vượn của ngươi, chỉ biết hỏi ngươi thì ngươi cũng sẽ không nói, ngươi đừng đùa giỡn với ta, nói thẳng ra là ngươi trước kia đã làm gì?”
“Thạch đại nhân thật sự muốn biết sao?” Lý Nhị Trụ nhìn Thạch Hùng, cũng chú ý tới ánh mắt của Thạch Vĩ Minh, hắn gãi gãi mặt của mình, “Nếu Thạch đại nhân đã hỏi như vậy, ta cũng không giấu diếm, kỳ thật ta trước kia là một tên lưu manh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây