Lý Nhị Trụ gãi đầu: “Đây cũng không phải là chuyện gì lớn”
Thạch Vĩ Minh nhìn thẳng vào hắn.
Lý Nhị Trụ cũng nhìn hắn, thấy ánh mắt của Thạch Vĩ Minh không còn dao động nữa, hắn mới cười ra tiếng, rồi quay đầu nhìn về phía trước, chỉ để cho Thạch Vĩ Minh nhìn thấy một bên góc nghiêng: “Ta nói thật, vốn cũng không phải là chuyện gì lớn, cũng giống với ngươi vậy, chúng ta cũng đã cho bọn họ một cơ hội, để cho bọn họ tự mình lựa chọn sẽ đi trên con đường nào.”
Thạch Vĩ Minh trong nháy mắt liền hiểu được ý nghĩa của những lời này: “Bọn họ đã lựa chọn trấn Thần Linh.”
“Bọn họ chỉ là những binh lính bình thường, thứ mà bọn họ muốn chính là có thể sống sót, người nhà của họ cũng sẽ được bình an, thiên hạ thì loạn lạc, cùng với sự yên bình an lạc của trấn Thần Linh, chỉ cần không phải là kẻ ngốc, bọn họ sẽ tất nhiên biết mình nên lựa chọn con đường nào để đi.” Lý Nhị Trụ bình tĩnh nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây