Mấy thứ như này, ngoài thần linh ra hắn không thể nghĩ đến khả năng nào nữa.
“Chúng ta thật sự có thể đi đến nơi đó....đến nơi mà ngươi nói để sống sao?” Chu Chí quay đầu hỏi thật lòng.
“Đúng vậy, nhưng mà phải kèm theo điều kiện đó là ngươi bắt buộc phải kéo theo mười người tới đây, chứng minh cho họ thấy sự tồn tại của trấn Thần Linh là thật. Sau đó chúng ta có thể dẫn theo người nhà đến trấn Thần Linh sống. Vậy nên...” Hứa Lê vẫn hơi chần chừ.
“Cái này đơn giản!” Chu Chí còn tưởng là điều kiện gì, không ngờ điều kiện này lại dễ thực hiện như vậy. “Chỉ có kẻ ngốc mới không muốn sống ở nơi đó, có thể sống bình yên qua ngày, được ăn no mặc ấm thì đừng nói là 10 người, đến 100 người vẫn được. Hơn nữa, để bọn họ biết đến chỗ này cũng là vì muốn tốt cho họ. Ngươi còn không phải là vì điều kiện này mà mang ta tới đây sao? Thật sự cảm tạ ngươi rất nhiều, Hứa Liên ngươi chính là ân nhân của đời ta.”
Chu Chí nói xong lập tức cúi xuống cảm tạ Hứa Liên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây