Cho đến ngày hôm nay, bọn họ đã tiêu thụ được hơn một vạn miếng bánh nén khô. Tuy không phải tất cả mọi người ai ai cũng biết đến nó, nhưng ít ra hầu hết mọi người đều biết đến sự tồn tại của nó.
“Nếu biết sớm kết quả là như này thì trước đây sẽ không mang bánh nén khô bán cho phủ Lâm Xuân và bên phía Nhân vương nữa rồi.” Lý Nhị Trụ ngồi một bên vò đầu, không kìm cảm thấy được buồn phiền.
“Cho dù không có chuyện này thì chúng ta cũng không thể lấy danh nghĩa của Thần Linh mà bán bánh nén khô cho dân chúng được, thần dụ sở dĩ là thần dụ, vì nó vẫn luôn cao cao tại thượng, luôn xuất hiện ngoài dự liệu mới đúng.” Điền Đường nhìn hai người rồi nói tiếp: “Không có chuyện này xảy ra, chúng ta kết nối bánh nén khô cùng thần dụ, ngược lại dân chúng sẽ cảm thấy cái gọi là thần dụ đều là giả, sẽ chẳng tin rằng trên đời này thật sự tồn tại thần linh.”
Từ Triết nhìn về phía Điền Đường, trong mắt hiện lên vài phần mong chờ.
“Không cần nghĩ phức tạp như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây