Cửa khách điếm có thể nhìn thấu, vì vậy có thể thấy được tình huống ở bên ngoài cửa, có thể nhìn thấy nhóm nha sai sau khi nghe được chỉ thị mà Lâu Đồng Nghĩa đưa ra, xác thật toàn bộ đều rời xa cửa, thẳng đến khi bên ngoài chiếu đến ánh sáng trắng đơn giản.
Điền Đường lại ngồi xuống, cầm lấy khoai lang vốn dĩ đang được đặt ở trước mặt vị trí chỗ ngồi của Lâu Đồng Nghĩa, bẻ thành hai nửa, một nửa tự mình cầm ở trong tay, đưa đến bên miệng cắn một miếng, một nửa kia đưa cho Lâu Đồng Nghĩa: “Lâu đại nhân, có muốn ăn miếng khoai lang nướng để bình phục một chút tâm tình không?”
Lâu Đồng Nghĩa vẫn ngồi ở dưới mặt đất như cũ, nhìn tay của Điền Đường với biểu tình phức tạp.
Trong chốc lát lúc sau, hắn vẫn là bò lên từ trên mặt đất, tiếp nhận một nửa củ khoai lang nướng đang nằm ở trong tay Điền Đường, cẩn thận đưa đến bên miệng, tiếp theo nhẹ nhàng mà cắn một miếng nhỏ, đặt ở bên trong miệng không dám một miếng mà nuốt vào luôn, chỉ là chậm rãi nhấp từng tí một.
Điền Đường lại cắn một miếng to, nhìn thấy bộ dáng không dám ăn khoai lang của Lâu Đồng Nghĩa, nhướng mày mỉm cười: “Không nghĩ tới Lâu đại nhân thế nhưng ăn uống lại nhỏ nhẹ như vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây