Vệ Kiến Đình cảm thấy có chút bất đắc dĩ, hắn cũng chỉ có thể gật đầu: “Được, ta đáp ứng với người, chỉ cần hắn có thể kể hết những chuyện đã xảy ra với ta, nếu có thể thuyết phục được ta, ta tuyệt đối cũng không giận chó đánh mèo.”
Lúc này lão nhân mới cảm thấy yên tâm, nàng vốn định rời đi, nhưng sau khi suy nghĩ một chút vẫn quyết định sẽ ở lại: “Ta đi cùng với ngươi.”
Vệ Kiến Đình thở dài: “Được.”
Phòng của Vệ Lương Tài ở một bên khác, hai mẫu tử bọn họ phải đi xuyên qua sân, rồi đi thêm một lát liền mới có thể đến được nơi ở của Vệ Lương Tài.
Giống như những gì mà hạ nhân đã nói, cửa phòng của Vệ Lương Tài đóng chặt, bên trong cũng không hề có bất kỳ động tĩnh gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây