Điền Đường quay đầu, khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Du Ninh: “Hay là để Du Ý, không đúng, để cho Bạch đại phu chẩn bệnh cho hắn rồi điều trị một chút đi, hắn hiện tại cũng chỉ mới hơn 40 tuổi, cũng chưa đến 50, nếu cố gắng điều trị tốt, sống thêm bốn, 50 năm cũng không thành vấn đề.”
Du Ninh híp mắt: “Không phải ngươi còn muốn ép hắn làm việc đến năm, sáu mươi tuổi đấy chứ?”
Điền Đường lộ ra vẻ mặt nghiêm túc: “Sao có thể là ép buộc chứ? Ta muốn hắn tỏa sáng thêm mà thôi.”
“Vậy Tô mỗ phải cảm ơn thần sứ đại nhân trước.”
Tô Tu Vĩnh không biết từ lúc nào, lại đứng ở phía sau của Điền Đường, lúc Điền Đường quay đầu lại, hắn đã yên lặng rồi rút một quyển sách từ trên bàn ra, lúc này mới xoay người rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây