Phạm vi khu vực an toàn của trấn Thần Linh là 100 km vuông, nếu là dựa theo phương thức an trí dân cư hiện đại, cũng đủ để cho mấy chục vạn người cư trú, thả cũng đủ thoải mái.
Lâm Thành Phúc đứng ở một bên, nhìn tờ giấy trắng ở trước mặt Điền Đường: “Nếu như ta nhớ không lầm thì bốn cái huyện thành này, huyện Khê Lâm cùng huyện Dương Nam đều thuộc phủ Lâm Xuân, huyện Nhạc Vinh cùng huyện Phúc Tuyền thuộc phủ Tân Hà phủ, lấy phủ Lâm Xuân làm trung tâm trên từ giấy này, Khê Lâm, Dương Nam, Nhạc Vinh, Phúc Tuyền vừa văn ở vào tứ phương đông nam tây bắc, cho nên Thần Sứ đại nhân muốn lấy bốn cái địa phương này làm thứ dẫn đường, nhất cử đoạt được phủ Lâm Xuân?”
Lời này của hắn vừa được nói ra, Lý Nhị Trụ và Lỗ Anh đều khiếp sợ mà nhìn hắn, sau đó ánh mắt nghi hoặc dừng ở trên người Điền Đường, muốn nhìn Điền Đường để xác nhận lời mà Lâm Thành Phúc nói ra rốt cuộc là thật hay là giả.
Sau khi Điền Đường cười gật đầu, hai người đều há to miệng, trong ánh mắt là sự khiếp sợ không thể nào kiềm chế được.
“Từ từ, đây chỉ là một tờ giấy bình thường, không phải bản đồ đặc sắc mà thôi, nhiều lắm chính là có tên nào đó vẽ vòng lên trên, ngươi rốt cuộc là như thế nào mà nghĩ ra những thứ này?” Lý Nhị Trụ cầm tờ giấy ngó trái ngó phải xem lên xem hạ xem xuống, đều nhìn không ra nơi nào có cơ quan, mặc kệ hắn thấy thế nào, đây đều là một tờ giấy bình thường không có gì kỳ lạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây