Lữ Ôn Dung cũng không giống như trước kia đưa mắt nhìn Điền Đường rời đi nữa, mà vẫn ngồi ở chỗ đó, ánh mắt tựa hồ vẫn luôn dừng vào bó hoa mà mình đã cắm, nhưng nếu nhìn kỹ, có lẽ sẽ phát hiện ra ánh mắt của nàng thực ra cũng không hoàn toàn đặt ở nơi đó.
Điền Đường nói rất đơn giản, nàng thậm chí cũng không hề khuyên bất cứ câu nào, chỉ là đem mọi chuyện phơi bày ra trước mặt của Lữ Ôn Dung, về phần đưa ra lựa chọn, hoàn toàn đều phải phụ thuộc vào nàng
Không biết đã qua bao lâu, từ bên ngoài liền truyền đến tiếng bước chân.
“Nương, chúng ta đã trở về.”
“Bao nhiêu tuổi rồi, sao vẫn còn nóng nảy như vậy, kỳ thi hôm nay như thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây