Điền mẫu tiếp tục mắng chửi, nhưng mà nụ cười trên mặt lại càng ngày càng sâu.
Không vì cái gì khác, chủ yếu là một tới một lui này, rất giống dáng vẻ lúc trước khi còn ở thôn Điền gia.
Cuối cùng, Điền mẫu cười mắng: “Các ngươi a, sao vẫn còn che chở Tam Nữ như trước kia vậy? Nàng cũng không còn nhỏ nữa, các ngươi lại che chở nàng như vậy, chiều nàng đến hư thì phải làm sao bây giờ? Tiểu hài tử không lớn không nhỏ, còn có người dung nạp ngươi, lớn lên cũng không thể không lớn không nhỏ, biết không?”
“Nương, ta cũng là nghiêm túc a.” Điền Đường cười nói, “Trước kia không phải nương đã dạy chúng ta, không thể chiếm tiện nghi của người ta sao?”
“Nói bậy!” Điền mẫu liếc nàng một cái, “Chỉ có một chiếc lá nho nhỏ của ngươi, làm sao có thể so sánh với ngọc bội của người ta? ”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây