Thái Tử bị chọc giận, quay đầu lại hướng về phía Đoan Vương: “Mẹ nó, lúc trước Dật nhi ở phủ Thạch Khẩu đánh rất tốt, ngươi lại muốn đi đến chỗ phụ hoàng bên kia đòi binh quyền, nếu không phải vì ngươi, mọi chuyện sẽ biến thành như bây giờ sao?”
“Thành thật một chút!” Binh lính kéo Thái Tử trở về, nhốt vào trong nhà lao mặt đối mặt với Đoan Vương, “Đều là tù nhân, còn coi mình là Thái Tử, ngốc ở chỗ này cho tốt, không nên ầm ĩ. ”
Vào thời điểm Thái Tử xông tới trước đó, Đoan Vương vì sợ hãi mà lùi lại phía sau, lúc này thấy Thái Tử cũng bị nhốt lại, nhất thời lại hăng hái, lần nữa tiến lên hô: “Không phải ngươi cũng ngu xuẩn giống như ta sao, không phải ngươi cũng cảm thấy lần này có thể thắng sao, bằng không ngươi giúp phụ hoàng nhốt nhi tử ngươi lại làm cái gì chứ? ”
Thái Tử lại bị chọc giận, ầm ĩ cùng với Đoan Vương.
Mấy người còn lại trong đại lao đều đứng lên, nhìn hai người cãi nhau mà cảm thấy hứng thú bừng bừng, trong nhà lao quá mức tịch mịch, thời gian yên tĩnh quá dài, thật vất vả mới gặp được hai người có sức sống còn có thể cãi nhau như vậy cũng không dễ dàng, qua một đoạn thời gian nữa phỏng chừng bọn họ cũng sẽ cãi nhau không nổi, đến lúc đó trong nhà lao lại trở nên yên tĩnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây