Hạ Tùng Dương theo bản năng ngẩng đầu, có thể nhận thấy được thái độ trong giọng nói của đối phương, năm chữ “tìm được Lâm đại nhân” này, tựa hồ báo trước điều gì đó.
Không đợi Hạ Tùng Dương suy nghĩ kỹ lại, Vệ Lương tài liền mở miệng: “Vậy thì nghe hắn đi, hắn và Từ sư gia là cánh tay phải của thần sứ đại nhân, lại ở bên cạnh Hạ tướng quân tương đối lâu, vẫn là lấy hắn làm chủ, hắn đã trở về sao? Trong khoảng thời gian này hắn không có ở đây, còn có rất nhiều người hỏi tới.”
“Đã trở về.” Binh lính gật đầu nói.
Chỉ trong vài câu nói ngắn ngủi, thậm chí là không nhắc tới tên của Lâm Thành Phúc, nhưng Hạ Tùng Dương đã nhận ra một vài thứ, trong lòng lại có một vài phần không thể tin được: “Lâm đại nhân mà các ngươi nói tới, là Lâm Thành Phúc? Các ngươi đã lên kế hoạch cho tất cả những thứ sau này từ trước khi bệ hạ bị bắt sao? ”
Vệ Lương Tài quay đầu lại, nhìn hốc mắt của Hạ Tùng Dương trở nên đỏ bừng, bình tĩnh nói: “Đúng vậy, nếu không lúc trước chúng ta đã có thể trực tiếp bắt ngươi. ”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây