Nhìn trong ghi chép của phủ, Điền Đường thấy dòng chữ phê bình nhỏ dưới ngòi bút của người ghi chép không chỉ một lần, đều nói đến chuyện bá tánh không nghe khuyên giải, những đối với những chuyện này, ai cũng đều bất lực.
Chỉ có một cái mạng thôi, có người cảm thấy để bảo toàn tính mạng, rời xa bờ biển trong mùa bão mới là đúng đắn, nhưng mà ở trong miệng của bá tánh lại nói đã đi qua rất nhiều năm rồi, bão cũng không hoàn toàn nhất định chỉ đến vào mùa hè, nếu như trốn được mùa hè rồi, bão lại tới vào mùa thu thì phải làm sao bây giờ.
Cũng có bá tánh nói bọn họ cũng không phải không hiểu rằng tính mạng quan trọng, nhưng ở lại bờ biển, có lẽ bọn họ có thể sống lâu thêm một chút, rời khỏi bờ biển, sợ là sẽ càng đoản mệnh.
Tất nhiên có bá tánh tiếc mạng, nhưng bọn họ cũng không muốn mùa hè năm nào cũng rời khỏi bờ biển, bọn họ có một bộ “Phương pháp xem thời tiết” của chính mình, sau khi nhận ra sự không thích hợp sẽ lập tức rời đi, cố gắng hết sức để giảm thấp tổn thất.
Điền Đường xem xong đại khái nội dung ghi chép, gấp sách lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây