Đỗ Phương không ở ký túc xá, cho nên lúc này toàn bộ ký túc xá đều rất hài hòa.
Có người ăn nhanh rồi nhả ra xương, không nhịn được giơ ngón tay cái lên: “Tay nghề quả phụ Điền thật tốt, so với ăn thịt thì còn ngon hơn.”
“Hiểu Hiểu, tay nghề của mẹ chồng tương lại cậu thật tốt, sau này cậu cũng bớt việc rồi.”
Mục Hiểu Hiểu cũng không biết nấu cơm, nhưng mà luôn ăn đồ quả phụ Điền làm, Mục Hiểu Hiểu có hơi ngượng ngùng, có phải là cô cũng nên học nấu cơm hay không?
Lúc Mục Hiểu Hiểu xuất thần, đã có người cầm lấy 《 Shakespeare thi tập 》: “Điền Chí Thành thật là có tâm, sách nước ngoài cũng có thể tìm đến cho cậu, cái này sao còn có hai dây cột tóc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây