“Giám đốc Bạch, tôi thật sự chỉ là một người nông dân trung thực
mà thôi, cũng sẽ không làm việc xấu, số lượng dâu tây trong tay tôi là hàng hóa cho nửa năm, chỉ có một trăm cân, xoài khô có 500 cân, bạch đào làm 200 cân, hạnh khô 200 cân.”
Điền Chí Thành tính toán ở trong lòng rồi nói: “Giá cả của một nghìn cân mứt này chắc chắn sẽ không giống nhau, nơi sản xuất khác nhau, sản lượng cũng khác nhau, nhưng tất nhiên là chúng ta làm công việc bán sỉ, tôi cũng sẽ không để giá cả quá là đắt hay rẻ, đều tính giống nhau, một khối tám một cân.”
“Không được, quá đắt.” Giám đốc Bạch không hề nghĩ ngợi lắc đầu: “Cái giá cả này nếu tôi nhận thì tôi cũng chỉ tính thêm 5% phí nhân công, vậy thì cũng quá đắt, đến lúc đó cũng chẳng có người tới mua mà toàn tới để chửi người.”
“Giám đốc Bạch, tôi cũng không phải là người không có mắt nhìn, những loại trái cây tươi như này chắc chắn sẽ không đắt như vậy, nhưng đây đều là trái cây của một nước khác, chưa nói đến việc phân lượng không giống nhau, hơn nữa tôi dùng vật liệu cũng nhiều, ngài cũng không thể để cho tôi lỗ vốn được.” Điền Chí Thành không nghĩ rằng một khối tám có thể thành giao, nhưng cũng không thể để giá quá thấp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây