“Ba cám ơn Điềm Điềm nhé.” Điền Chí Thành cọ đầu vào đầu con gái, cười nói: “Cũng đến giờ tan tầm rồi, anh đi nói với anh Trình một tiếng, để anh ấy làm việc xong thì đến nhà hàng ăn cơm.”
“Anh chỉ biết đẩy việc cho anh Trình thôi, chuyện gì cũng giao cho anh ấy, chị Phượng Anh còn nói với em, ngay cả mấy ngày cuối tuần anh Trình còn không được nghỉ ngơi.” Mục Hiểu Hiểu oán trách nói.
“Chuyện này không liên quan đến anh, anh Trình là cổ đông của công ty mà, anh ấy đang giúp con trai tích cóp tài sản đấy.”
Điền Chí Thành nhất quyết không gánh trên vai cái nồi này, bất quá nếu phải so sánh anh với Triệu Trình, thì người ông chủ là anh đúng là có chút lười biếng ít việc hơn.
Cũng do Triệu Trình muốn liều mạng làm việc thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây