Chu Mai Hương vừa nhận được quà của quả phụ Điền liền cảm kích không thôi, nhân tiện kể về việc vợ chồng Vương Sơn và Chu Thúy có đến thôn để tìm bọn họ.
Em thấy, hai vợ chồng nhà đó không có ý tốt gì đâu, chị nhớ cẩn thận chút, bây giờ chị quay về rồi, nói không chừng ngày mai lại tới tìm nữa đó.” Chu Mai Hương ra vẻ người từng trải khuyên nhủ: “Chị cũng đừng ngốc nghếch nữa, người ta nói một hai câu, chị đã xem người ta như anh em ruột thịt luôn rồi, mấy người đó muốn đến tìm chị nhận lỗi, sau này vẫn muốn làm họ hàng nương tựa, đừng gay gắt với bọn họ, nhưng nếu như bọn họ có chuyện nhờ chị giúp, chuyện nhỏ thì không sao, nhưng nếu là đến vay tiền, thì chị đừng có cho, cứ xem như không nghe thấy đi.”
Chu Mai Hương dù gì cũng là vợ của một đội trưởng, nhà nào trong thôn như thế nào, có chuyện gà bay chó sủa ra làm sao, hầu như đều đến nhà thím hòa giải, mấy chuyện lạ lùng gì cũng gặp nhiều rồi, nên tất nhiên sẽ có đôi chút cảnh giác.
“Em yên tâm đi, hiện tại chị chỉ quan tâm đến việc Hiểu Hiểu sinh cháu cho chị ẵm thôi, những chuyện khác không để ý nhiều.” Quả phụ Điền cười đồng ý.
Ngày hôm sau khi vừa ăn sáng xong, vợ chồng Vương Sơn quả nhiên đã tìm đến cửa, không những thế còn đi cùng với hai vợ chồng nhà Vương Mậu, cả hai nhà đó thậm chí còn dắt theo cả con cháu, trong tay ra vẻ xách thêm hai túi kẹo loại rẻ tiền nhất đến nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây