“Anh nói bậy cái gì vậy? Nấu cơm có thể khiến em mệt sao? Lần này cũng được coi là lần đầu anh Trình đến nhà chúng ta ăn cơm, anh không chuẩn bị tốt để đãi khách, còn ra phương án bậy gì thế.”
Mục Hiểu Hiểu nhìn anh một cái, rồi cô kéo tay anh đi nhanh hơn: “Chúng ta đi mua đồ ăn trước, buổi tối để em nấu.”
“Ôi chao, em đừng vội mà…” Điền Chí Thành bị cô kéo đi, anh dở khóc dở cười nói với cô.
Hai người mua đống đồ ăn rồi mới về nhà, Điền Chí Thành xung phong làm trợ thủ giúp đỡ cô nhặt rau rồi rửa rau, đến khi bầu trời bên ngoài đã tối đen, Triệu Trình mới tới nhà.
“Căn nhà này của hai đứa không tồi, hoàn cảnh xung quanh rất tốt, lại an tĩnh.” Triệu Trình đặt túi trái cây lên bàn, anh ta khen ngợi nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây