“Lúc nãy em không thấy sao? Hàng hóa của em tốt, đương nhiên là bán rất được.” Triệu Trình tươi cười lộ ra hàm răng trắng, không chỉ như vậy, ngoại trừ buổi sáng ngày đầu tiên có chút vắng vẻ, nhưng lúc sau thì khác, có một khách thì sẽ có hai người khách, từ từ đông khách hẳn, lợi nhuận thu vào rất khả quan.
Quầy hàng của Triệu Trình bán đồ mới lạ và đẹp, giá cả cũng không đắc, khách hàng từng mua qua đều có ấn tượng, họ biến thành khách quen, lần sau còn giới thiệu hoặc dẫn bạn bè đến mua, chỉ cần ai bước vào chợ đều sẽ thấy quầy hàng của Triệu Trình được nhiều người vây quanh nhất, bản tính của con người chính là tò mò, nên quầy hàng càng hấp dẫn sự chú ý của nhiều người đến xem.
Vì có sự chú ý cùng sự quan tâm của khách cũ khách quen, nên việc buôn bán của quầy hàng rất nhanh tiến vào quỹ đạo, dần ổn định.
Lúc này lại là mấy người cuối tuần, việc kinh doanh lại càng tốt, Điền Chí Thành quan sát quầy hàng, anh thấy hàng hóa trên quầy đã được bán hết hơn phân nửa.
“Cũng là do anh Trình biết cách ăn nói, em bên cạnh đều nghe thấy được.” Điền Chí Thành khen anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây