Lúc này Mục Hiểu Hiểu mới bừng tỉnh, cô vội vàng quay đầu, nắm lấy tay Điền Chí Thành kéo đi.
“Hiểu Hiểu!” Vương Tĩnh cũng không màng hình tượng của bản thân mà hô to một tiếng, hướng về phía Mục Hiểu Hiểu mà chạy nhanh qua.
Chu Lộ đi theo phía sau bà, nhìn Vương Tĩnh vừa hô to vừa chạy đi, cô ta cũng giật mình sửng sốt, chẳng lẽ vừa nãy cô ta không nhìn lầm, bóng dáng lúc nãy đúng là Mục Hiểu Hiểu?
Mục Hiểu Hiểu kéo tay Điền Chí Thành đi qua chỗ khác, cô chuẩn bị tính tiền số đồ mới mua rồi bỏ đi, nhưng Vương Tĩnh đã đuổi tới đây.
“Hiểu Hiểu, đúng là con rồi, con trở về đây hồi sao, sao con không trở về nhà.” Vương Tĩnh nắm lấy tay Mục Hiểu Hiểu, bà rất kích động, vành mắt bà đỏ lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây