“Cảm ơn thầy hướng dẫn.” Vẻ mặt Điền Chí Thành lộ vẻ cảm kích, nói cảm ơn.
Thầy hướng dẫn xua tay, trong mắt ông ấy, Điền Chí Thành mồ côi cha, họ hàng đều ở phương xa, rất vất vả mới có cơ hội đi gặp người thân nhưng lại vì lý do cơ thể không tốt, chỉ đành ở nhờ nhà người thân.
Nếu ông ấy không đồng ý, chẳng phải là khiến người ta không gặp được con trai sao, đến lúc đó làm sao có thể tĩnh dưỡng thật tốt được.
Không thể không nói, bổ não là một điều rất tốt.
Sau khi tan học, Mục Hiểu Hiểu vui vẻ tạm biệt bạn học, sau đó thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra ngoài. Ban đầu cô tưởng rằng hôm nay phải ăn cơm một mình, nhưng không ngờ vừa ngẩng đầu thì thấy Điền Chí Thành đứng ở cửa lớp học.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây