Lê Thư thấy vẻ mặt Điền Chí Thành không hề gợn sóng, không khỏi trêu ghẹo: “Cháu kiếm được nhiều tiền, không để một hai trăm trong mắt.”
“Chú Lê, chú đừng trêu cháu, số tiền cháu kiếm được đều là số tiền cháu vất vả mới có được, một hai đồng không chê ít, một ngàn hai ngàn cũng không chê ít.” Điền Chí Thành cười, nói: “Bây giờ cháu định đi tìm chú Lộ Bình, không biết chú ấy có ở nhà không.”
“Dạo này ông ấy rất bận, cháu đến cũng không chắc có thời gian gặp cháu. Lâu rồi chú cũng chưa gặp ông ấy.” Chú Lê nói.
“Vậy chỉ đành để lần sau.” Điền Chí Thành thấy hơi tiếc nuối, anh còn muốn hỏi chuyện nước hoa, lâu như vậy rồi, chẳng lẽ nữ thương nhân nước ngoài kia không có ý tưởng gì sao?
Thế nhưng anh muốn cũng không có ích gì, thời gian không đợi người, giao xong hàng, anh có thể trở về, trở về sớm anh cũng yên tâm hơn một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây