Lê Thư định tìm Điền Chí Thành mua vài cái, để tặng cho họ hàng, bạn bè, tặng áo thực tế hơn nhiều so với chút thuốc lá, rượu và kẹo.
“Còn, thế nhưng không nhiều lắm.” Điền Chí Thành gật đầu, lại hỏi: “Chú muốn mua sao?”
“Ừ, cháu bán cho chú hai mươi cái trước, màu sắc trang trọng một chút để cho đàn ông mặc, bán... Cho chú mười cái nữa, màu sắc tươi trẻ một chút để cho con gái mặc, chú mang đi tặng mọi người.” Lê Thư nói.
“Chú, cháu chỉ có thể lấy cho chú nhiều nhất mười cái của nam, năm cái của nữ, muốn nhiều hơn có thể phải đợi đến cuối năm.” Tuy trong Taobao có khá nhiều áo lông, nhưng Điền Chí Thành không muốn lấy ra nhiều.
Trước mắt, anh tạm thời chưa muốn buôn bán quần áo, chỉ muốn chuyên tâm buôn bán hàng hóa nhỏ. Ban đầu lấy áo lông ra, chỉ là vì đền đáp mà thôi, nếu bây giờ lại bán áo lông, vậy chẳng phải là lẫn lộn đầu đuôi sao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây