Tâm trạng của Lý Hoa Hương lại có hơi sa sút, nhưng trước giờ cũng không than vãn gì.
Đến ngày hai mươi chín tháng chạp âm lịch, Triệu Trình tới nơi, mang theo đặc sản miền núi và một cái đùi cừu.
Quả phụ Điền nhìn thấy cái đùi dê kia liền phất tay: “Cháu đến thăm Chí Thành thôi mà, sao lại đem thêm nhiều đồ thế này, không cần đâu mà, tí nữa mang về hết đi.”
Nhìn thôi đã biết không hề rẻ, vốn dĩ Điền Chí Thành cũng không săn sóc Triệu Trình nhiều gì cho cam, sao lại để người ta tốn kém cho được.
“Thím à, mấy cái đồ này thì có bao nhiêu tiền đâu, toàn là người khác cho cháu cả, mà cháu lại ăn không hết, có mang về cũng chỉ lãng phí thôi ạ .” Triệu Trình để đồ xuống, không đợi quả phụ Điền từ chối, đã kéo Điền Chí Thành qua một bên nói chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây