Điền Chí Thành vẫn mua một vé giường nằm, hiện tại ghế ngồi được sơn màu xanh của xe lửa còn cứng chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, anh sẽ không bạc đãi bản thân, ngồi trên ghế cưng mười mấy tiếng không phải là chuyện nhẹ nhàng với anh.
Anh trở về nhà đúng giờ ăn cơm tối, sau khi ăn cơm xong anh thu thập hành lý, sáng sớm hôm sau xuất phát lên đường đến Kinh Thị.
Bởi vì Điền Chí Thành đi sớm, nên người trong thôn không ai biết Điền Chí Thành lại đi Kinh Thị, ngay cả quả phụ Điền cũng chỉ nói với người ngoài là Điền Chí Thành đến nhà bạn chơi.
Điền Chí Thành với hai tay trống trơn mà lên xe lửa, anh nhàm chán nằm trên giường lấy một cuốn sách nhỏ ra đọc, rồi ngủ một giấc, sau khi tỉnh dậy, anh phát hiện mình đã đến Kinh Thị.
Sau khi xe lửa dừng lại, Điền Chí Thành đi WC, sau khi đi ra, anh xách theo hai túi hành lý lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây