“Không phải em nói sẽ ở Kinh Thị chơi một tuần sao, sao nay lại về sớm như vậy.” Triệu Trình ném một chiếc khăn khô qua cho Điền Chí Thành, hỏi.
“Em có chút việc, chắc sẽ đi Kinh Thị vài chuyến nữa.” Điền Chí Thành nhận lấy khăn rồi xoa xoa lau khô tóc, anh lấy một cái hộp từ trong túi ra.
“Trong đây có 20 chiếc đồng hồ.” Điền Chí Thành mở chiếc hộp ra, đồng hồ bên trong được một lớp plastic mỏng bao lấy, để bảo hộ đồng hồ tránh việc cọ xát sây xước làm hư.
Đôi mắt Triệu Trình sáng lên, thân thể vốn lười nhác của anh trong nháy mắt liền đứng thẳng.
“Được lắm!” Triệu Trình nhìn mấy chiếc đồng hồ trong hộp, anh ta vỗ vỗ cánh tay Điền Chí Thành nói: “Con đường anh đã tìm được rồi, ngày mai anh có thể bán hết số đồng hồ này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây