“Có mua không đấy, không mua thì để tôi mua.''
“Mua, sao mà không mua chứ.'' Người nọ lập tức nắm chặt đồ trong tay, móc tiền ra đưa cho Lê Viện: “Bà chủ, thối tiền.''
Có một thì sẽ có hai, người móc tiền ra càng ngày càng nhiều, Lê Viện dần dần không lấy nổi nữa, chỉ có thể kêu ba mình lại đây giúp đỡ.
Người chen chúc đến chỗ sạp đồ ngày càng nhiều, sau đó còn có không ít sinh viên nữ nghe tin đi lại, những món hàng mua từ chỗ của Điền Chí Thành đều đã bán được hơn một nửa rồi, đến cả những món vốn được đặt trên sạp cũng bán được không ít.
Lê Viện lấy tiền không ngưng tay, đến cả sắc mặt của Lê Thư cũng dần thay đổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây