Nếu Điền Chí Thành cũng có thể thi đỗ, thì sẽ để lại trong lòng những học sinh cấp ba chăm chỉ nỗ lực học tập mà không đỗ kia bóng ma tâm lý lớn đến mức nào chứ.
Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu đi loanh quanh trong thị trấn một vòng, rồi mới từ từ đến tra điểm số, bây giờ không còn nhiều người như buổi sáng, nhưng họ vẫn phải xếp hàng đợi một lúc mới đến lượt mình.
Điền Chí Thành lấy tiền ra, đưa Mục Hiểu Hiểu để cô cầm điện thoại tra điểm, Mục Hiểu Hiểu xem điểm Điền Chí Thành trước, đầu dây điện thoại bên kia báo đến hai lần, Mục Hiểu Hiểu trợn to mắt sợ mình nghe không rõ.
“Anh có thể nói lại lần nữa được không?”
Người ở đầu dây bên kia có lẽ đã nghe quá nhiều cuộc điện thoại, anh ta cũng có chút không kiên nhẫn, lạnh giọng báo lại một lần nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây